NỮ PHÁP Y THIÊN TÀI - Trang 22

Tần Khanh cuộn chặt nắm tay, tầm mắt trên đỉnh đầu cô nhanh chóng

biến mất, sau đó một thanh âm trong trẻo, nhẹ nhàng truyền đến: “Chào
mọi người! Tôi tên Tiêu Tự Trần!”

Dứt lời, Tề Lục ra hiệu mời anh an tọa.

Anh ưu nhã vắt chân chữ ngũ, hai tay đặt trên đùi, cặp mắt trong vắt

không gợn sóng.

Không còn bất cứ lời thì thầm bàn tán nào, tất cả đều hoàn mỹ phối hợp

với phong cách của anh.

Tề Lục chống tay xuống bàn: “Mọi người ngồi đi, từ hôm nay trở đi Giáo

sư Tần sẽ chính thức trở thành đồng nghiệp của chúng ta.”

Mọi người vỗ tay nhiệt liệt hoan nghênh, Tề Lục cũng ngồi xuống bên

cạnh Tiêu Tự Trần, rồi anh nói tiếp: “Giáo sư Tiêu lần đầu tiên đến thành
phố Kỳ, sinh hoạt vẫn còn chút khó khăn. Nếu gặp bất cứ vấn đề gì xin cứ
nói, đồng nghiệp ở đây đều rất nhiệt tâm.”

Tần Khanh ngồi phía đối diện, cách nhau một chiếc bàn họp lớn, cô thầm

nghĩ: Ừ! Cảnh viên Cục cảnh sát rất nhiệt tâm, không phải tối qua tự động
móc tiền trả tiền xe cho anh ta sao?

Cô tự dưng lại nghĩ đến tờ giấy ghi chú dán trước cửa căn hộ mình sáng

nay … Thật đúng là … Giúp đỡ mà không nhận được một tiếng cám ơn.

Sau khi nghe lời nói khách sáo của Tề Lục, Tiêu Tự Trần gật đầu, thanh

âm vẫn trầm ấm như trước: “Được!”

“Từ trước đến nay tôi có thể tự chăm sóc bản thân, chưa bao giờ chủ

động tìm người khác hỗ trợ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.