NỮ PHÁP Y THIÊN TÀI - Trang 23

Tần Khanh chú ý lúc anh nói chuyện, lưng cực kỳ thẳng, cằm khẽ nhếch,

giống hệt tư thế anh nói chuyện với cô tối qua: Xin vui lòng đừng nhìn
chằm chằm tôi quá ba giây!

Ánh mắt Tiêu Tự Trần khẽ lướt qua Tần Khanh, sau đó bốn mắt nhìn

nhau, cô liền nghĩ ngay đến ý tứ trong câu nói này của anh: Cô gái à, tối
hôm qua cô tự tay rút hầu bao, chứ tôi không có mở miệng cầu xin cô giúp
đỡ!

Tất cả mọi người trong phòng họp không vì câu nói này của anh mà buồn

bực, Tần Khanh nghĩ chắc có lẽ do biệt danh ‘Gã quái vật khôn ngoan’ quá
mức vang dội nên mọi người vẫn chưa kịp chuẩn bị tâm lý để chào đón.

Vài nam nữ cảnh viên trẻ tuổi nhìn nhau cười cười nói nói, có một người

nêu lên câu hỏi: “Tiêu đại thần, tôi có thể hỏi một câu không?”

Đó là giọng nói đầy ngại ngùng của một nam cảnh viên, thân mặc cảnh

phục nhưng vẫn không che giấu được nét ngây ngô.

Tiêu Tự Trần chớp mắt, mở miệng nói một từ tiếng Anh đầy sảng khoái:

“OK!”

Nam cảnh viên hai mắt sáng rỡ: “Từ lúc còn ngồi trên giảng đường đại

học em đã rất quan tâm đến Giáo sư, luôn luôn chú ý đến từng tin tức của
Giáo sư! Giáo sư có thể cho biết lý do tại sao giáo sư lại đồng ý quay về
nước không ạ?”, nam cảnh viên ngượng ngùng nói tiếp, “Không phải là bán
nước, nhưng dù sao ở nước ngoài làm việc danh tiếng cũng được biết đến
nhiều hơn ạ!”

Không biết có phải do Tần Khanh hoa mắt hay không, nhưng khi nghe

câu hỏi này rõ ràng cô trông thấy tâm trạng Tiêu Tự Trần có chút thay đổi,
có ẩn ý phía sau không thể nói ra sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.