NỮ PHÁP Y THIÊN TÀI - Trang 252

Tần Khanh quay sang Tề Lục: “Chuyện xin nghỉ cứ từ từ đã!”

Tiêu Tự Trần nói nước đôi: “Cứ xin nghỉ trước, nếu không đi thì đi làm

lại bình thường.”

Tề Lục đưa mắt nhìn Tần Khanh. Tần Khanh không còn cách nào khác

đành gật đầu. Thôi thì cứ xin nghỉ vậy, nếu không thích thì hủy phép. Chứ
không nghe theo chỉ thị của đại thần, khả năng không qua nổi con trăng
này.

“Vậy chúng ta đi thôi!”, Tiêu Tự Trần đạt được mục đích, anh quay sang

Tần Khanh ra hiệu, sau đó rời khỏi phòng ăn.

Mọi người sững sờ nhìn Tần Khanh. Chu Tử Ngôn thấp giọng hỏi: “Chị

… chị cũng phải đi với đại thần sao?”

Tần Khanh nhận ra sự kinh ngạc trong ánh mắt của mọi người, chẳng còn

cách nào khác đành phải nhắm mắt gật đầu: “Mọi người cứ tiếp tục đi. Tôi
đưa giáo sư Tiêu về.”

“Hả??? Đừng mà pháp y Tần … khó lắm mới được một bữa tụ hội ra trò.

Đại thần không đi xe đến sao?”, Dịch Lưu đưa tay chỉ vào bóng lưng của
Tiêu Tự Trần.

Tần Khanh đá mắt: “Anh ấy không biết …”

“Tôi uống rượu, không được lái xe”, tay Tiêu Tự Trần đang đặt lên tay

nắm cửa liền quay đầu lại, ngắt lời Tần Khanh.

Tần Khanh sững người, rồi gật đầu bước nhanh về phía Tiêu Tự Trần.

Anh vừa mở cửa vừa nói: “Chúng tôi về trước.”

Dứt lời vươn tay khoác vai Tần Khanh: “Đi thôi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.