NỮ PHÁP Y THIÊN TÀI - Trang 341

Ghazi đứng nguyên tại chỗ, trả lời: “Bên cạnh có một giếng nước, cũng

có bộ lọc, làm nước uống hằng ngày.”

“Không uống nước khoáng sao?”

“Không, cái đó rất đắt. Tất cả mọi người đều không dám mua.” Ghazi

ngừng một chút, dường như nhớ ra điều gì đó: “Nhưng mà mấy tháng trước
hình như thiếu úy có mang về mấy thùng nước khoáng.”

“Chia cho anh uống chưa?”

“Không chia cho tôi, chỉ chia cho những người bị bệnh trong căn cứ.

Mấy ngày nay trời mưa, nước ở trong giếng không tốt, có rất nhiều người
bị tiêu chảy, cho nên mấy thùng nước khoáng đó là chia cho họ.”

Tần Khanh nheo mắt, tại sao Tiêu Tự Trần lại đột nhiên hỏi cái này?

“Vậy có tổng cộng bao nhiêu người nhận được nước khoáng?”

Ghazi ngẫm nghĩ: “Có khoảng một phần ba!”

“Được rồi, anh có thể ra ngoài rồi, gọi người tiếp theo vào đi.”

*

Người thứ ba là Isa, rất gầy cũng rất cao. Tần Khanh nhịn không được

âm thầm hít một hơi, phải nói là người này quá gầy, nếu như tối hôm qua
tên sát nhân là quân giải phóng thì tên binh sĩ Isa này không phải chết trận
trên chiến trường mà là chết vì bị người khác đè chết.

Tình hình chiến đấu ở Syria đã nghiêm trọng như vậy sao? Dường như là

người gầy nhất trong căn cứ này. Hai gò má Isa nhô cao, giống như bị thiếu
dinh dưỡng đã rất lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.