NỮ PHÁP Y THIÊN TÀI - Trang 406

Tần Khanh không tiện vạch trần câu nói của anh ta, tiện miệng cô nói

luôn: “Không sao … Thật ra tôi chỉ là trợ lý của anh Tiêu. Anh ấy nói tôi là
vị hôn thê của anh ấy chỉ muốn bảo vệ tôi, không phải ở đây mọi người đối
với phụ nữ rất …”

Tần Khanh ngừng một chút … Rất cái gì đây nhỉ? Rất lịch sự? Rất quan

tâm? Sẽ không ép buộc? … Quá nghiêm trọng làm như ở Syria không có
nhân quyền vậy.

Nasser à lên một tiếng, gãi gãi đầu: “Là vậy sao … Tôi đã nói rồi làm sao

Ares đột nhiên lại lập gia đình chứ!”, Nasser nói xong liền quan sát sắc mặt
Tần Khanh, thấy cô không biến chuyển, anh ta hỏi lại: “Cô nghe tôi nói
chuyện chứ?”

Tần Khanh gật đầu: “Nghe được câu cuối cùng.”

Câu cuối cùng Nasser nói ra như tự vả miệng mình, anh ta vội vã giải

thích: “Angle là chuyện của nhiều năm trước đây, tôi không nên nhắc lại.
Thế nhưng, Ares thật sự quan tâm cô. Tôi cảm giác hai người rất xứng đôi,
tại sao không bên nhau?”

Tần Khanh không trả lời, cô hỏi lại: “Anh biết Angle?”

Nasser suy nghĩ một chút, rồi gật đầu: “Biết! Có chuyện này!”, Nasser ho

khan một cái, liếc mắt nhìn vào phòng ngủ Tiêu Tự Trần, thấy cửa phòng
đóng chặt, anh ta bèn nói tiếp: “Cô biết không, Ares chỉ học trong vòng hai
năm đã lấy được bằng thạc sĩ.”

Tần Khanh kinh ngạc mở to cặp mắt, lắc đầu: “Tôi không hề biết!”

“Cô không biết!”, Nasser cũng ngạc nhiên.

Tần Khanh lắc đầu thêm lần nữa để khẳng định: “Không biết!”. Cô chưa

từng đọc qua lý lịch của Tiêu Tự Trần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.