NỮ PHÁP Y THIÊN TÀI - Trang 411

“Làm tay cô thê thảm đến mức này.”

Tần Khanh chưa hiểu ý của anh, cô ngẩng đầu nhìn, nghe anh nói tiếp:

“Nó bị thương rồi mà cô còn không thèm để ý đến nó.”

Theo bản năng cô nhìn bàn tay của mình, lúc này mới cảm thấy đau. Tiêu

Tự Trần buông tay cô ra, vòng hai tay sau gáy dựa vào thành ghế, chậm rãi
nói: “Khỏi cần nghĩ nữa, cây bút ghi âm thứ hai nhất định là ngày sinh của
tôi, ba mẹ tôi và ngày mất của Tait. Còn có …”

Không để Tiêu Tự Trần nói hết, Nasser chồm lên, nhấn nút ghi âm trên

cây bút thứ hai. Giọng nói vẫn được qua xử lý, giọng đàn ông trung niên, ồ
ồ đọc lên một chuỗi chữ số, Tần Khanh phảng phất còn nghe thấy tiếng hít
thở của hắn …

“19860727196008151964122920090731 ”

“Dĩ nhiên 19860727 là sinh nhật tôi, dãy phía sau là ngày sinh của ba mẹ

và ngày tử vong của Tait.”

Tần Khanh khép hờ mắt, Nasser suy nghĩ một chút, bỗng nhiên lên tiếng:

“Người này rất hiểu rõ hai người.”

“Là người bên cạnh chúng ta?”, Tần Khanh trợn tròn mắt, cô vừa nảy ra

ý nghĩ này, tim vô thức đập loạn, trong đầu liên tưởng đên hàng loạt những
người khả nghi.

Biết Tiêu Tự Trần và cô, ngoài đồng nghiệp trong Cục cảnh sát, còn có

bạn bè … Tần Khanh lắc đầu một cái. Không thể là Đệ Ngũ Quý, anh họ
thì không biết đến sự tồn tại của Tiêu Tự Trần, chuyện cô cùng Tiêu Tự
Trần đến Syria chỉ có đồng nghiệp bên Cục cảnh sát thành phố biết.

Tiêu Tự Trần lắc đầu phủ quyết: “Không nhất thiết, những chuyện này

tra một chút là ra, vấn đề duy nhất là thời gian mà thôi.” Dứt lời, anh lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.