NỮ PHÁP Y THIÊN TÀI - Trang 53

Nhưng anh không ngờ lại làm rướm máu toàn bộ vết thương sắp kết vảy,

lại còn sát thêm muối vào những vết thương ấy.

Tần Khanh không nghe tiếng Tiêu Tự Trần nói chuyện, cô hít sâu một

hơi, nhanh chóng ổn định tâm trạng, khởi động lại xe: “Tôi sẽ tận lực làm
việc.”

“Được!”, Tiêu Tự Trần nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, rất lâu sau một

giọng nói trầm thấp mới vang lên, từng chữ từng chữ thẩm thấu lòng người.

“Tôi_sẽ_tìm_ra_hung_thủ!”

Tần Khanh vô thức nhìn sang người đàn ông bên cạnh.

Đây là lời hứa cho vết thương anh đã lỡ tay ‘khều’ ra sao?

Nhưng cho dù là gì đi chăng nữa, cô có niềm tin người đàn ông này sẽ

làm được.

Bởi anh chính là Tiêu Tự Trần.

Cô muốn kể cho anh chuyện bắt đầu của hai vụ án. Và cũng bắt đầu từ

lúc này cô đồng ý tin anh vô điều kiện. Cho dù anh có là ma quỷ, cô cũng
can tâm tình nguyện dâng hiến linh hồn của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.