NỮ PHÁP Y THIÊN TÀI - Trang 82

Người đàn ông trông thấy ánh mắt của Tần Khanh nhìn mình, anh liền

chỉ tay xuống phía dưới, cằm hất lên, tốc độ nói chậm rãi: “Áo, quần, quần
lót, cô đều cầm chúng nó ném xuống sàn!”

Ánh mắt Tần Khanh dừng lại trên chiếc quần lót màu đen một lúc, sau đó

liếc qua bộ quần áo Tiêu Tự Trần đang mặc trên người, nhớ đến chiếc quần
lót cô cầm vừa nãy vẫn, bàn tay vẫn còn cảm giác bỏng rát, một làn sóng
mạnh đập vào tim cô.

Tần Khanh âm thầm hít sâu một hơi, chuẩn bị cùng Tiêu Tự Trần nói

chuyện một cách rõ ràng.

“Giáo sư Tiêu, có mấy chuyện tôi nghĩ chúng ta phải thảo luận cho rõ.”

Tiêu Tự Trần nhấc chân, gương mặt đầy vẻ kinh ngạc. Sau đó anh chậm

rãi bước đến bàn ăn, ánh mắt nhàn nhạt nhìn đống tàn dư sau khi đã đánh
chén no nê, không hề ngồi xuống mà đứng một bên lạnh lùng mở miệng:
“Cô cần bao lâu?”

“Hả???”, Tần Khanh chưa hiểu, rồi ngay lập tức đáp lời: “Rất nhanh,

không mất nhiều thời gian!”

Tiêu Tự Trần nhấc cằm đánh giá Tần Khanh một chút: “Được rồi! Đến

phòng ngủ tôi nói chuyện!”

“Không cần …”

Tần Khanh lập tức từ chối, tại sao nói chuyện phải đi đến phòng ngủ????

“Nhưng đã qua thời gian ngủ trưa của tôi, tôi muốn bù lại”, Tiêu Tự Trần

chỉ vào đồng hồ trên cổ tay, lông mi sụp xuống rõ rệt.

Tần Khanh cúi đầu cân nhắc thiệt hơn, suy nghĩ một chút: “Được! Vậy

chúng ta bàn bạc sau vậy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.