NỮ THẦN ÁM SÁT - Trang 23

- Coi chừng... Tôi sẽ cho một anh ăn bụi.
Gã tài xế cười gằn :
- Chúng tôi với anh là đồng nghiệp, anh lại là đồng nghiệp đàn anh,

giỏi võ hơn, cao cấp hơn. Có giỏi thì anh đọ sức với ông Tổng giám đốc,
bọn tôi chỉ là muỗi tép. Song le, nói để anh rõ, chúng tôi có súng thuốc mê,
cô Quỳnh Loan cho phép được dùng trong trường hợp anh định bỏ trốn.
Tưởng anh cần biết rằng loại súng này rất hiệu nghiệm, đụng nhẹ là thuốc
mê phọt ra, con voi nặng hai tấn cũng quay lơ trong vòng 3 giây đồng hồ,
còn tác động nhanh hơn xi-a-nuya nữa.

Văn Bình sửng sốt :
- Cô Quỳnh Loan ra lệnh?
- Đích thị. Lệnh cô Loan nghiêm lắm.
Văn Bình không đáp, ngồi dựa vào góc. Tài sắc vẹn toàn như

Quỳnh Loan, chàng không dám đùa bỡn. Chàng càng không dám đùa bỡn
vì nàng đã hy sinh thể xác và linh hồn cho chàng tại Vạn Tượng. Ông
Hoàng đã khôn ngoan dùng nàng để ràng buộc chàng.

Trong khoảng khắc, xe hơi đã tới đường Ngô Đức Kế và đậu lại.

Gã vệ sĩ ngồi bên nhảy xuống nhìn vòng tròn. Khi biết chắc tứ phía không
có ai khả nghi, hắn mới mở của cho chàng.

Ít khi Văn Bình đi xe có người lái và người mở cửa. Vinh dự này

thường dành cho viên chức cao cấp. Với cấp bực Đại tá tình báo, chàng có
quyền dùng xe riêng, tài xế riêng, và vệ sĩ riêng, nhưng không hiểu sao
chàng lại cảm thấy chức vụ chàng còn quá nhỏ bé, không xứng đáng được
tiền hô hậu ủng.

Bước xuống xe, Văn Bình mất hẳn vẻ nhanh nhẹn cố hữu. Sự chăm

chút thận trọng của ông Tổng giám đốc làm chàng già hẳn đi.

Gã vệ sĩ mở cửa hông bằng chìa khóa riêng. Loại khóa Yale kiên cố

bậc nhất thế giới.

Cửa mở ra thì đèn bên trong cũng tự động bật sáng. Lại mở khóa

thang máy. Gã vệ sĩ nhường Văn Bình vào trước. Chàng thấy dễ chịu vì
thang máy được điều hòa khí hậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.