NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 111

Nhìn trộm phụ nữ thay quần áo? Tôi hiểu rồi, lần trước tôi vác thùng đi

tìm phòng chứa đồ nhưng lại vào nhầm phòng thay đồ của các nữ đồng
nghiệp. Nhưng như thế lại biến thành tôi đi nhìn trộm phụ nữ thay quần áo
với lấy trộm nội y sao?

“Chị Bạch, tôi không làm!” Tôi gần như hét lên, cả thế giới này không

tin tôi, nhưng ngay chị Bạch thân thiết nhất cũng không tin tôi sao? Trong
lòng cô ấy tôi vẫn luôn là hóa thân của chính nghĩa, vậy mà chỉ vì mấy lời
đồn đại đơn giản đã hủy hoại hết nhân cách của tôi sao?

“Cậu không làm? Cậu còn giảo biện?” Bạch Khiết hai tay cầm túi, vẻ

mặt đầy giận dữ và thất vọng.

“Đó là do Đàm Đào Sênh và Mạc Hoài Nhân bọn chúng gài bẫy để đá tôi

khỏi công ty!!!” Tôi gần như sắp khóc đến nơi.

“Tôi cũng từng nghĩ như vậy! Nhưng tôi đã tận mắt nhìn thấy thì không

thể là giả được phải không?!” Lần đầu tiên cô ấy lớn tiếng với tôi như thế,
từng câu từng chữ như cứa vào tim tôi, đau lắm…

“Chị Bạch, chúng ta tìm nơi nào đó ngồi, tôi sẽ từ từ nói rõ cho chị

hiểu.” Tôi định xoa dịu cho tâm trạng chị bình tĩnh lại rồi nói rõ mọi
chuyện.

“Ân Nhiên, tôi nghĩ không cần đâu. Hồi đó còn chung văn phòng tôi

nghĩ cậu là quân tử. Nhưng thật ra thì sao? Cậu cũng giống như trưởng ban
Mạc mà thôi, chẳng có gì khác biệt cả! Tôi không cần thiết phải nói chuyện
với người đàn ông nhìn trộm tôi thay quần áo. Duyên phận giữa chúng ta
đến đây là chấm dứt.” Duyên phận đã hết mà Bạch Khiết nói là duyên phận
trên bạn bè nhưng dưới chị em.

“Bạch Khiết.” Tôi gọi thẳng tên cô ấy, “Cho tôi mười phút được không?”

Cô ấy rút ra trong túi hai sấp tiền đưa cho tôi: “Nghe nói cậu bị đuổi việc

rồi, đi tìm nơi khác làm lại từ đầu đi. Tôi chỉ giúp được cậu thế này thôi. Từ
giờ về sau chúng ta không ai nợ ai, cậu tự liệu đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.