NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 147

“Tôi nói cho anh biết, từ hôm nay trở đi, tôi không quen biết anh! Anh

cút ra ngoài cho tôi! Loại người như anh xứng được ở trong nhà tôi sao?”

Đúng là tự gây rắc rối cho mình, tôi ra khỏi nhà cô ta…

Hôm nay tôi làm ca sáng, tôi bận rửa xe từ sáng đến tận c vô tình ngẩng

lên thì thấy bên kia đường, một cô gái mặc áo trắng cười vẫy tay với tôi, tim
tôi run lên, Mẫu Đơn?

Nhìn nhầm rồi, là Lý Bình Nhi, cô ấy cười chạy lại, tóc bay phấp phới

trong gió, rất xinh đẹp. Cô ấy chạy đến bên cạnh kéo tay tôi: “Anh ăn cơm
chưa?”

Toàn thân tôi ướt mèm, tôi rút tay lại: “Sao hôm nay lại đến thăm anh?”

“Em làm ca tối, muốn gặp anh thì đến, anh ăn cơm chưa? Chúng ta đi ăn

chút gì đó đi!”

“Ừm, đợi anh chút.”

Trong quán ăn, Lý Bình Nhi lấy ra một cái hộp đặt trước mặt tôi. “Cái gì

vậy?” Tôi hỏi.

“Giày da.”

“Sao lại mua, lãng phí, đâu phải anh không có giày.”

“Em thích mua cho anh mà…”

Tôi rất sợ người khác tốt với mình, tôi là người rất dễ cảm động: “Cảm

ơn em!”

“Nước mắt lưng tròng à? Mất mặt chết được! Mau ăn đi!”

“Ừm.”

“Này, hôm nay em làm đến mười hai giờ, anh đến đón em nhé!” Lý Bình

Nhi bón cho tôi một miếng thịt.

“Ừ, được rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.