NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 150

Cô ấy hất tóc rồi nói: “Ân Nhiên, anh nghe em nói, anh về trước đi, lát

nữa về em sẽ nói rõ với anh.”

“Về cái gì? Tay họ Tào đó hỏi rất hay, nếu em theo hắn thì hãy ngoan

ngoãn theo hắn, bất luận là vì tiền hay vì cái gì khác! Nếu em theo anh thì
hãy ngoan ngoãn theo anh, anh ghét nhất là loại phụ nữ ỡm à ỡm ờ giữa
nhiều người đàn ông khiến họ đánh nhau vì ghen tuông!”

Tay họ Tào gật đầu: “Đúng, nói rất hay, tôi cũng muốn hỏi cho rõ.”

Tôi chỉ vào lão chửi: “Mẹ kiếp, bọn tôi nói chuyện ai cho ông chen vào!”

“Mẹ kiếp, mày dám cứng mồm hả?” Một tên đứng bên cạnh đá vào

mông tôi, tay phải tôi tóm lấy cổ hắn, hắn thấp bé nên tôi kéo một cái là túm
được. Tôi lên gối, hắn nằm vật ra đất.

“Khốn kiếp! Lên!” Cả lũ cầm gậy hét.

“Đừng gây chuyện nữa!” Lý Bình Nhi sợ hãi.

Tay họ Tào nói: “Đợi đã! Để bọn nó nói xong đánh cũng chưa muộn!”

Chúng dừng lại, mắt tóe ra tia lửa.

Tôi quát Lý Bình Nhi: “Em theo ai thì nói rõ đi!!!”

Cô ấy ấp úng: “Em… em…

“Thần kinh!” Tôi chửi xong, quay lại hét vào mặt tay họ Tào: “Tên họ

Tào kia! Loại đê tiện này cũng chỉ có ông mới thích!”

Lão ta không nhịn được: “Đánh gãy chân nó đi!!” Cũng lúc ấy Lý Bình

Nhi hét lên: “Ân Nhiên, em theo anh!”

Tôi mặc kệ, nói xong câu kia là chạy mất. Não tôi vẫn chưa hỏng đâu, sẽ

không điên đến mức ra oai để bọn chúng đánh cho bố mẹ cũng không nhận
ra đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.