NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 151

Cả một lũ đuổi theo sau tôi, nhưng đám côn đồ cả ngày uống rượu hút

chích sao có thể đuổi kịp tôi? Rẽ mấy phố là đằng sau chẳng thấy ai nữa.
Tôi quành trở lại, nấp trong góc nhìn bọn chúng thở hồng hộc quay về trước
mặt tay họ Tào.

Bọn chúng nói vài câu rồi lên xe đi.

Sau khi chúng đi, tôi lần theo tường đến gần chỗ Lý Bình Nhi và lão kia.

Thấy lão quàng tay lên vai Lý Bình Nhi, cô ta hất ra: “Đừng có động vào
tôi!”

Lão ta nổi xung: “Ồ, cứng gớm nhỉ? Lúc cầu xin thì sao không biết liêm

sỉ mà bò lên người tôi?”

“Đúng! Lúc đó anh đồng ý cho tôi làm giám đốc, tôi mới ngốc nghếch để

anh lừa! Nhưng anh có giữ lời hứa không?” Lý Bình Nhi nghẹn ngào.

“Em yêu, sao nhanh được thế chứ? Tuy anh là người đầu tư cho bộ phận

ăn uống, sắp xếp cho em làm giám đốc bộ phận đó cũng không khó, nhưng
vấn đề là không chỉ có anh là người đầu tư! Anh còn phải thương lượng với
hai người nữa. Việc này cần có thời gian, em hiểu không?” Tay họ Tào lại
khoác lên vai Lý Bình Nhi, lần này cô ta không khách khí nữa, lật tay “bốp”
một cái vào mặt lão. Lão ta gầm lên rồi đánh ngã Lý Bình Nhi…

Thì ra giữa họ có mối quan hệ xác thịt mờ ám như thế.

“Anh không phải đàn ông!” Lý Bình Nhi bò dậy chửi.

“Mày tưởng mày làm bằng vàng à? Nếu không thấy mày có chút sắc đẹp

thì, mẹ kiếp tao cũng không thèm nhìn! Muốn tao tranh giành với tên ăn
mày họ Ân đó sao? Bố mày thèm!” Lão ta đá một cái, Lý Bình Nhi kêu lên
ngã lăn ra đất. Giờ đã là hơn một giờ sáng, xung quanh chẳng có ai, trên
đường chỉ có mình Lý Bình Nhi nằm khóc.

Tôi động lòng trắc ẩn, đáng thương, bị tên cầm thú đó đá mấy phát

không chết thì cũng trọng thương. Tôi nhặt một cái túi ni lông trong thùng
rác lên, lén tiến lại phía lão, chụp cái túi lên đầu lão rồi đấm cho một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.