NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 292

“Không phải kiếp trước anh nợ tiền chị ấy, mà là mọi người trong công

ty đều nợ chị ấy tiền... Ai đi vào cũng bị mắng tối tăm mặt mũi đi ra. Anh là
đặc biệt nhất, bị đánh đến cúp đuôi chạy...” Hà Khả cười nói.

“Cúp đuôi chạy?” Tôi nhớ lại lần trước bị Lâm Tịch đánh vỡ đầu. “Được

lắm, định chửi xéo tôi là chó hả?” Hi hi ha ha cười xong, định véo gương
mặt xinh đẹp của Hà Khả một cái, nhưng cửa phòng Lâm tổng giám bỗng
mở ra. Lâm Tịch đi ra là chửi bới, tôi vội vàng chạy mất...

Đêm khuya tĩnh lặng, tôi nằm trên giường nghĩ về hiện trạng của mình

và kế hoạch cho tương lai. Đầu tiên phải học cách nịnh nọt, cần phải thỉnh
giáo Mạc Hoài Nhân nhiều hơn về công việc, nhanh chóng làm tròn chức
trách của vị trí phó ban tổng hợp, bè phái trong công ty đúng là quan trọng
nhưng quan trọng nhất vẫn là năng lực bản thân. Có kinh nghiệm thì sau
này đi đâu tôi cũng không sợ chết đó

CHƯƠNG 8 – VINH QUANG THĂNG CHỨC

PHÓ BAN TỔNG HỢP

Trở về văn phòng rồi, trước đây từ anh nhân viên quèn bị đá xuống địa

lao, sau đó từ địa lao bị đá ra ngoài, rồi từ bên ngoài được gọi về địa lao, và
bây giờ là từ địa lao được đưa lên văn phòng.

Vừa sáng sớm đã lên văn phòng quẹt thẻ, lúc này trong văn phòng trống

huơ trống hoác. Tôi ở gần mà. ở ngay bên dưới công ty... Khi quẹt thẻ, đứng
trước tôi là quý thiếu phụ ấy - Bạch Khiết, tôi bỗng nhiên rất muốn trêu
chọc cô ấy, bèn nói với sang bên trái: “Ồ, Trần Thế Mỹ!”

Cô ấy quay sang trái theo phản xạ có điều kiện...

Lòng tôi lạnh đi...

Bạch Khiết ngoảnh lại mỉm cười chào tôi: “Ân Nhiên.”

Nhìn nụ cười nằm trong top mười nụ cười đẹp nhất thành phố Hồ Bình

đó, càng nhìn tôi càng thấy bực, hầm hầm nói: “Chị có quẹt thẻ không,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.