NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 303

không muốn cô ấy hiểu nhầm. “Hôm đó Lâm tổng giám đá tôi, tôi thật sự
không cố ý cởi tất của cô ấy…”

“Tôi biết rồi!”

“Á, cô ấy nói à?”

“Hì hì, tôi nhìn hai người lâu rồi. Anh đừng hiểu nhầm tôi muốn nhìn

trộm gì, chỉ là nghe thấy tiếng chị Lâm quát tháo tôi muốn xem có chuyện
gì. Vừa hay nhìn thấy cảnh suýt nữa anh bị chị ấy cho tuyệt giống luôn…”
Hà Khả vừa nói vừa cười khúc khích. Nói xong ánh mắt liếc một cái: “Này,
người ta đang đợi kìa, tôi không chiếm dụng thời gian của anh nữa, bye
bye!”

Tôi quay lại thì thấy Bạch Khiết hai tay cầm túi nhìn tôi.

Tôi không nói gì quay người đi. Bạch Khiết đuổi theo: “ Ân Nhiên, tôi

biết cậu giận tôi, tôi có lỗi với cậu. Rất nhiều lần tôi muốn gọi cho cậu
nhưng lại thấy vô cùng hổ thẹn, cậu có thể tha lỗi cho tôi không?”

Tôi biết là mình không thể thoát khỏi sự mê hoặc của tình yêu, tôi dừng

lại. Khi làm ở phòng tổng hợp, tôi lúc nào cũng tìm cớ để đi qua văn phòng
của Bạch Khiết. Ngày nào tôi cũng thấy gương mặt nghiêng thanh tú của cô
ấy, nếu có ánh nắng chiếu vào sẽ xuyên qua mái tóc, đẹp vô cùng! Dáng vẻ
nghiêm túc đọc tài liệu của cô ấy rất cuốn hút, đôi môi hơi mím lại, đôi má
lúm đồng tiền thoắt ẩn thoắt hiện.

Điều tôi luôn muốn làm không phải là cho Bạch Khiết biết sự thật sao?

Không phải tôi vẫn chờ đợi câu xin lỗi của cô ấy sao?

Tôi theo cô ấy lên taxi về ngôi nhà xinh xắn của cô ấy. Tôi rất bá đạo,

không thèm thay dép trong nhà mà đi thẳng vào trong ngồi xuống sô-pha.
Tôi nhìn nơi quen thuộc này, rất nhiều lần tôi đã mơ mình có một ngôi nhà
như vậy, không rộng nhưng ấm áp, bên cạnh là người phụ nữ hiền thục của
gia đình: Bạch Khiết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.