NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 32

Tôi dừng lại trước mặt chị: “Chị Bạch, sao chị không về đi?”

“Ân Nhiên, có phải tôi làm tổn thương lòng tự trọng của cậu?”

“Chị Bạch nghĩ lung tung gì thế, không có đâu.”

“Cậu có thể đèo tôi về không? Không phải qua khu Đại Phố là qua chỗ

tôi sao?” Bạch Khiết nói nhỏ.

Đèo Bạch Khiết nho nhã trên chiếc xe đạp rách nát này sao? Tôi cúi nhìn

cái xe, rồi lại nhìn cái áo trắng của mình. Hai tháng trước tôi đi cái xe này
chạy khắp nơi dưới ánh nắng chói chang, mưa gió mù mịt, vết bẩn trên áo
ngày một cáu lại giặt không sạch nổi nữa, đặc biệt là sau khi mệt mỏi cả
ngày, cả cái áo ướt đẫm ám đầy mùi mồ hôi, khi đứng cạnh Bạch Khiết tôi
đã có cảm giác tự ti rồi, giờ lại bảo chị ấy ngồi sau xe tôi, đó là cảnh tượng
thế nào chứ? Người đi đường nhìn vào có khi chi hận không thề ném gạch
vào tôi.

“Chị Bạch, hôm nay tôi đã đạp xe cả ngày, rất mệt, có lẽ không đèo được

chị đâu.

Nhưng Bạch Khiết lại đẩy tôi: “Thế thì tôi đèo cậu.”

Tôi vội ngồi thẳng lên: “Chị lên đi.”

Tôi đèo Bạch Khiết, nhìn vô cùng kỳ cục. Người đẹp như Bạch Khiết,

ngồi trên Porsche cũng đã là hạ thấp giá trị của cô ấy, càng không nói cái xe
đạp ghẻ của tôi. Nghe những người nhiều chuyện trong văn phòng nói,
không thiếu các đại gia đẹp trai nhiều tiền có biệt thự, có Rolls Royce theo
đuổi Bạch Khiết. Hơn nữa Bạch Khiết lại dịu dàng quan tâm người khác thế
này, thật sự không hiểu tại sao người chồng lại nỡ rời xa chị ấy.

Đến trước cổng khu nhà Bạch Khiết tôi lại có chút không nỡ. Sau khi

dừng xe, Bạch Khiết xuống rồi nhìn tôi. Tôi bị nhìn đến phát ngại: “Chị
Bạch, tôi về trước, mai gặp nhé!”

“Ân Nhiên, mai đến công ty thể nào cậu cũng bị trưởng ban Mạc xử trí,

chi bằng cậu xin thôi việc đi rồi đến chỗ tôi ở. Tôi bao ăn, bao ở, tìm việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.