NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 33

giúp cậu, thế được không?” Có lẽ Bạch Khiết đã nghĩ rất lâu rồi mới hỏi.

Tôi lắc đầu: “Chị Bạch, với loại người như Mạc Hoài Nhân không thể

dung túng cho hắn được. Tôi sẽ không dễ dàng rời đi đâu, tôi biết mình
không đấu lại được với hắn nhưng trừ phi công ty đuổi, nếu không thì tôi sẽ
không tự thôi việc.”

“Ân Nhiên, cậu nghe tôi khuyên một câu, trưởng ban Mạc sẽ không để

yên đâu. Hắn có tiền có quyền, lại đầy thủ đoạn, cậu thẳng thắn như thế chỉ
thiệt thòi cho bản thân cậu thôi.”

“Chị Bạch, tôi đi rồi thì chị làm sao?”

Bạch Khiết đỏ mặt, tôi nghĩ cô ấy hiểu nhầm ý tôi.

Ý tôi là tôi đi rồi nhỡ tên Mạc Hoài Nhân kia lại động tay động chân,

đám người hèn hạ trong công ty không dám phản kháng đâu.

Thấy chị không nói gì, tôi đạp xe đi: “Chị Bạch, cảm ơn chị, tạm biệt.”

Ngày hôm sau. Mạc Hoài Nhân dán thêm nhiều băng urgo hơn, vẻ mặt

thì càng thêm gian trá, nham hiểm, sắp xếp cho mấy công nhân chúng tôi đi
lắp đặt điện thoại. Hắn đưa cho tôi một danh sách, tôi nhìn thấy có đến
mười bộ lắp ở những nơi thuộc các khu vực khác nhau khắp bốn phía của
thành phố. Hôm nay tôi đạp xe đi lắp mười bộ này phải mười hai giờ đêm
chưa chắc đã xong. Tôi lắc đầu bất lực, nhận lấy bảng danh sách.

Khi tôi quay đi, Mạc Hoài Nhân gọi lại: “Ân Nhiên, cấp trên có sắp xếp

một đồng nghiệp trên bộ phận thị trường, cậu đưa cô ấy đi điều tra thị
trường đi.”

Tôi tỏ vẻ bất mãn: “Công việc anh sắp xếp tôi làm cả ngày không hết,

sao đưa cô ấy đi theo được?”

Tôi hét rất to khiến các đồng nghiệp khác đều quay lại nhìn, Mạc Hoài

Nhân phẩy phẩy tay bảo mọi người đi trước. Sau khi tất cả đi rồi hắn ta làm
mặt lạnh: “Nhân viên khác một ngày lắp được mấy chục bộ, cậu có mười bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.