NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 329

Kỹ thuật bỏ thuốc của Trần Vũ Hàn đúng là xuất quỷ nhập thần, tay nhẹ

nhàng xé túi, kẽ tay kẹp một chút bột, cầm ly rượu lên mời người khác, rồi
thình lình cho thuốc vào ngay cốc người ta. Tôi cũng cầm ly đi mời rượu,
nhưng lại bị đối phương đưa ly đã bị Trần Vũ Hàn bỏ thuốc, làm sao đây,
uống không được, không uống cũng không được...

Sau đó tôi vẫn phải

Nhân lúc mấy người kia say bí tỉ, Lâm ma nữ ném hợp đồng của chúng

vào thùng rác, lấy hợp đồng mình đã chuẩn bị sẵn ký vào, còn lấy con dấu
trong túi của người ta ra đóng lên. Hợp đồng mà Lâm ma nữ chuẩn bị
không phải người ta không kiếm được gì mà chỉ kiếm ít hơn. Mấy tên đó
chơi Lâm ma nữ một vố, lần này bị chơi lại, cũng không dám giải quyết
bằng pháp luật, còn nếu khai chiến với tổng bộ thì khác nào cắt đứt đường
tiền tài của mình...

Làm xong xuôi đâu đó. Lâm ma nữ hài lòng nói với chúng tôi: “Đi thôi.”

Tôi muốn đi, nhưng đã uống phải cốc có thuốc mê nên chân mềm nhũn.

Thứ thuốc này quả nhiên lợi hại, cảm giác giống hệt say rượu. Chỉ có Trần
Vũ Hàn biết tôi say, cô ấy dìu tôi ra ngoài.

Ngửi mùi hương trên cơ thể cô ấy, cúi xuống thấy gương mặt lạnh băng,

nhớ tối hôm đó để khiêu khích Sa Chức mà tôi đã hôn cô ấy trên đường, tôi
không ngại thêm lần nữa đâu...

“Trần Vũ Hàn, công việc ở ban quan hệ đối ngoại có khiến cô chịu thiệt

thòi không?” Tôi hỏi.

“Gọi tôi là Vũ Hàn.” Cô ấy không trả lời tôi mà hỏi hai câu khác: “Sao

anh biết số điện thoại của tôi? Tại sao anh lại giúp tôi?”

“Để nghĩ xem…” Tôi nên trả lời thế nào đây? Em đã không trả lời câu

hỏi của anh sao anh lại phải trả lời chứ? “Vũ Hàn, vừa rồi anh thấy trong
gót giày của em có nhiều loại thuốc xanh xanh đỏ đỏ, ngoài thuốc mê ra còn
gì nữa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.