NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 416

“Vũ Hàn, như thế này không hay đâu. Để người trong công ty biết được,

mọi người nói này nọ đều không tốt cho cả em lẫn anh.”

“Em biết anh thích Bạch Khiết, em sẽ không gây ảnh hưởng gì cho anh

đâu.”

“Dù thế nào thì một người lấy cớ để sa đọa cũng không thể tha thứ được,

càng không có người nào yêu thì càng phải yếu lấy bản thân mình.”

Cô ấy cứ nhất quyết, vậy là hai người mặc quần áo chui vào chăn, lúc

ngủ cô ấy ôm chặt lấy cứ như sợ tôi chạy mất vậy. Cô ấy lầm bầm: “Hạnh
phúc ở rất gần em, có thể đưa tay ra là chạm tới, nhưng cũng có thể mất đi
bất cứ lúc nào. Em từng bị tổn thương, trái tim em được anh chữa lành, em
cẩn thận bảo vệ trái tim yếu đuối của mình, nhưng cũng biết xông pha bão
tố. Tiến lên một bước là cảnh hoàng hôn của Hồ Bình, lùi một bước là hiện
thực cuộc sống.” Vẻ bình tĩnh của cô ấy không thể che giấu được những vết
thương cô ấy từng phải chịu đựng. Tôi dịu dàng vuốt ve mái tóc đen mềm
mượt của cô gái đáng thương này, dần dần chìm vào giấc ngủ...

****

Sáu rưỡi sáng hôm sau, tỉnh dậy, bên cạnh không có ai, cảm giác như
nằm mơ thấy tối qua Vũ Hàn ngủ cùng tôi. Hừm... cô ấy thật như ma nữ ấy!
Nhưng rõ ràng đó không phải giấc mơ mà là sự thực. Tôi cúi xuống ngửi
chiếc gối, đúng, trên gối còn lưu lại mùi hương từ tóc cô ấy. Trong chăn vẫn
còn hương nước hoa của cô ấy, còn có mấy sợi tóc nữa. Di động có tin
nhắn: “Có phải em không phải phụ nữ? Có phải anh không phải đàn ông?
Tại sao ôm em mà trái tim anh lại đập một cách bình tĩnh như vậy?”

Thời gian gửi tin nhắn là bốn giờ sáng, tôi giật mình, vội gọi cho cô ấy,

cô ấy nhận điện: “Ân Nhiên, sao vậy?” Nghe giọng dường như cô ấy vẫn
đang ngủ.

“Em ở đâu vậy? Đừng có dọa anh!”

“Làm sao thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.