NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 418

Cuối cùng bảo vệ tới tách hai chúng tôi ra. Cả hai tóc tai bù xù, quần áo

xộc xệch, nhìn nhau hằm hè mấy phút rồi có hai cảnh sát đến dẫn đi.

Tôi tưởng hai người này do Lâm ma nữ sắp xếp, ai ngờ lại là cảnh sát

thật. Họ dẫn chúng tôi vào đồn, chúng tôi bèn nói là đùa thôi, bị họ chửi cho
một trận rồi thả về.

Trong nhà vệ sinh của đồn cảnh sát, tôi nhìn gương mật sưng vều của A

Tín, trong lòng đau xót: “A Tín, mong cậu có thể hiểu cho tôi.”

A Tín cười hì hì: “Đã nói trước rồi, giờ anh nói thế làm gì? Anh soi

gương xem, chúng ta bằng nhau mà.” Tôi nhìn mình trong gương, khóe mắt
phải cũng sưng rồi: “Trời ạ... nhóc, cậu ra tay cũng không nhẹ nhỉ?!”

Khổ nhục kế này còn cần Lâm ma nữ phối hợp nữa. Về công ty, tôi ngồi

trong văn phòng kêu ca: “Lần này thì hay rồi, bị ghi vào hồ sơ rồi!”

Lão hồ ly Mạc Hoài Nhân trúng kế trước, đưa thuốc cho tôi: “Chú em,

thật uổng cậu là người tốt mà người ta lại vì một chuyện nhỏ như thế khiến
cậu ra thế này.” “Đúng vậy, tên khốn vong ân phụ nghĩa! Biết thế thì ban
đầu tôi đã không nhận thằng đó vào công ty! Giờ cũng không phiền phức
thế này! Lần này thì thảm rồi, nhất định Lâm tổng giám sẽ không tha cho
tôi đâu!” Mạc Hoài Nhân ghé lại nói nhỏ: “Chú có cần anh đây giúp
không?”

“Anh có thể giúp tôi đá thằng đó đi không?” Tôi vội hỏi.

Mạc Hoài Nhân cười nham hiểm: “Có gì khó đâu chứ?”

“Nhưng mà... đuổi người phải qua Lâm tổng giám phê duyệt mới được!”

“Việc này cậu không cần lo, tôi làm được.” Lão hồ ly mắc bẫy rồi.

Mạc Hoài Nhân đi xử lý việc này. Đến chiều Lâm ma nữ mở cuộc họp

khẩn cấp, chửi bới một trận nên hồn, tuyên bố đuổi An Tín, An Lan. Chức
phó ban tổng hợp của tôi cũng bị cắt, chỉ còn lại cái danh phó ban quản kho,
tôi lại bị đuổi về kho hàng rồi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.