NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 459

“Sao lại bỏ chạy?”

“Tôi sợ cô hại tôi...” Tôi nói thật.

“Đúng là tôi từng nghĩ vậy, nhưng cũng may gần đây anh không đắc tội

với tôi. Nếu không thì chắc chắn anh vẫn còn quỳ trong đó.”

Tôi quệt mồ hôi trán, mẹ kiếp, con người Lâm ma nữ thật đáng sợ! Nếu

thật sự cô ta không thích nhìn thấy tôi khiến tôi biến mất thì không phải tôi
phải cùng bọn Mạc Hoài Nhân ăn cơm nhà nước sao?

Một đôi tình nhân ngồi cách tôi hai ghế hi hi ha ha cười đùa lớn tiếng.

Lâm ma nữ trừng mắt, họ lập tức ngậm miệng. Còn một người đàn ông
trung niên nói điện thoại rất to, Lâm ma nữ bỗng chỉ vào ông ta quát: “Này,
đây là bệnh viện, không phải nhà ông! Không thấy có người bị thương à?”
Người đàn ông kia lập tức hạ giọng.

Ồ? Lâm ma nữ quan tâm tôi à?

Lâm ma nữ lấy ra một cái thẻ tín dụng đưa cho tôi: “Trong này có năm

mươi vạn, anh mau đi đi, càng xa càng tốt!”

“Tại sao? Tại sao phải đi?” Tôi không hiểu.

“Tại sao? Nhân viên tôi thuê đi báo cảnh sát sau khi phối hợp với cảnh

sát xong cũng phải đi. Anh cũng như anh ta, đều đắc tội với bọn người Mạc
Hoài Nhân, người không quyền không tiền như anh, tôi rất lo lắng. Mạc
Hoài Nhân, Hoàng Kiến Nhân chắc chắn sẽ bị bắt, Hoàng Kiến Nhân cũng
chẳng có gì, nhưng Mạc Hoài Nhân thì anh không động vào được đâu. Nếu
lần này không lật đổ được Tào Sắt, không tìm được chứng cứ phạm tội của
Tào Sắt thì anh sẽ rất nguy hiểm. Bọn chúng nhất định sẽ báo thù. Theo tôi
biết Tào Sắt từng thuê bọn xã hội đen giết người rồi." Nhìn Lâm ma nữ
nghiêm túc thế kia không giống như đang đùa.

“Cũng không phải tôi chưa từng đắc tội với chúng, tôi cũng bị chúng báo

thù rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.