NỮ TU SĨ - Trang 15

- Đúng rồi, đây, đọc đi…

Tôi hơi định thần lại, cầm lấy bức thư và đọc, ban đầu có vẻ cũng khá

cứng cáp, nhưng càng đọc thì sự khiếp sợ, phẫn uất, giận dữ, oán hờn và
những tình cảm khác nữa càng dồn dập đến với tôi. Giọng nói, nét mặt, cử
chỉ của tôi thay đổi khác thường: khi thì tôi chỉ cầm hờ bức thư, lúc cầm nó
như muốn xé ra, khi thì giận dữ nắm chặt nó như toan vò nát và vứt ra xa.

- Thế nào, con! Chúng ta sẽ trả lời sao đây!

- Thưa bà, bà đã biết đấy.

- Không, mẹ có biết gì đâu. Thời buổi thật khó khăn, gia đình con bị tổn

thất nhiều, công việc của các chị con gặp nhiều ngang trái, cả hai đều đông
con. Cha mẹ con đã kiệt quệ vì việc gả chồng cho hai chị con, nay lại
khánh kiệt vì giúp đỡ họ. Ông bà không thể gây dựng tí gì cho con được.
Con đã mặc áo nhà tu, cha mẹ con cũng đã tốn kém nhiều vì con rồi. Bằng
hành động này, con đã làm cho cha mẹ con hy vọng. Ở ngoài người ta đều
đã biết tin con sẽ làm lễ tuyên thệ nay mai. Vả lại, con cứ trông vào sự giúp
đỡ của mẹ. Mẹ chưa hề dụ dỗ ai đi tu cả, đó là con đường mà Chúa gọi
chúng ta đi. Xen lẫn lời mình vào lời Chúa thì thật là nguy hiểm. Nếu lòng
con không được ơn Chúa nhủ khuyên thì mẹ cũng không bao giờ đả động
đến nó. Cho đến nay mẹ chưa từng phải tự trách mình vì đã làm cho kẻ
khác đau khổ. Còn con, người mà mẹ rất yêu quý, chẳng lẽ mẹ lại làm cho
con là người đầu tiên chịu khổ sao? Mẹ không thể nào quên rằng vì mẹ đã
làm con tin phục nên con đã bước những bước đầu tiên và mẹ quyết không
để người ta lạm dụng điều này để ràng buộc con ngoài ý nguyện của con.
Nào, chúng ta hãy suy nghĩ, cùng nhau bàn bạc. Con đồng ý tuyên thệ
không?

- Thưa mẹ, không.

- Chẳng lẽ con lại không cảm thấy thích thú một tí gì về cuộc đời tu hành

sao?

- Thưa mẹ, không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.