NỮ TU SĨ - Trang 156

- Và tại sao, tôi trả lời bà, thưa mẹ thân yêu? Ngày mai là một ngày trọng

đại, đó là ngày lễ ban thánh thể chung: mẹ muốn cho người ta nghĩ về con
như thế nào, nếu một mình con không đến nơi bàn thờ thiêng liêng?

- Mặc kệ, họ nói sao thì nói, con sẽ không đi xưng tội.

- Thưa mẹ thân yêu, tôi nói với bà, nếu như quả thật mẹ yêu con, thì mẹ

đừng để cho con bị sỉ nhục, con xin mẹ điều đó như là một ân huệ.

- Không, không điều đó không thể được; con sẽ gây cho mẹ một sự phiền

muộn nào đó với con người ấy, mà mẹ thì không muốn có điều phiền muộn
ấy.

- Không, thưa mẹ thân yêu, con sẽ không làm cho mẹ phiền muộn!

- Vậy con hãy hứa với mẹ. Điều đó là vô ích, sáng sớm mai con sẽ đến

buồng mẹ, con sẽ thú tội với mẹ: con đã không phạm một lỗi lầm nào mà
lại không thể giải hòa và xá tội cho con, và con sẽ bái lĩnh thánh thể với
những người khác. Con đi đi.”

Vậy là tôi lui gót, và tôi ngồi trong phòng mình buồn bã, lo lắng, mơ

màng, phân vân, có nên đến nơi cha Lemoine không mặc dầu bà nhất đã
cấm, hay ngày mai chỉ đi xưng tội với bà nhất, hay cứ đi lễ với tất cả mọi
người hay lánh xa đi, mặc cho người ta nói thế nào thì nói. Khi bà ta trở lại,
bà đã xưng tội, và cha Lemoine đã hỏi bà tại sao ông ta không trông thấy
tôi, có phải tôi đau ốm không; tôi không biết bà ta đã trả lời ông thế nào;
nhưng kết quả là ông ta đợi tôi ở phòng xưng tội. “Vậy thì con cứ đến đó,
bà ta nói, vì phải làm như vậy, nhưng con hãy cam đoan với mẹ rằng – con
sẽ im lặng”. Tôi ngần ngừ, bà lại khẩn khoản: “Nào! Con bé rồ dại, bà nói
với tôi, – con thấy có hại gì nếu con phải im lặng khi điều đó không có hại
gì cả?”

- Thế nói ra có hại gì? – tôi đáp lại.

- Không hại gì cả, nhưng có điều bất tiện. Ai biết được con người ấy lại

cho việc đó quan trọng như thế nào? Vậy con hãy cam đoan với mẹ…”. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.