NỮ TU SĨ - Trang 159

Thưa ông, tôi chỉ nhớ lại một cách hoàn chỉnh tất cả những lời ông ấy

nói với tôi. Bây giờ mà tôi so sánh những điều ông ấy nói, như tôi đã thuật
lại cho ông nghe, với cảm giác ghê sợ mà ông gây cho tôi, tôi không làm
sao so sánh được; nhưng điều đó là do câu chuyện bị ngắt quãng, không có
mạch lạc; ở đó thiếu nhiều điều mà tôi không nhớ, vì tôi không tìm thấy ở
đó một ý niệm rõ rệt nào, và trước kia tôi đã không nhìn thấy, hiện nay vẫn
không nhìn thấy một sự quan trọng nào trong những điều đã cho ông phải
kêu to lên một cách dữ dội. Ví dụ, ông tìm thấy có gì lạ lùng trong cảnh bên
đàn cla-vơ-xanh? Há lại không có những người mà âm nhạc đã gây nên cho
họ một cảm xúc mạnh mẽ nhất? Người ta cũng đã nói với bản thân tôi rằng
một số làn điệu, một số giọng hát đã làm biến đổi hoàn toàn diện mạo của
tôi: lúc đó tôi hoàn toàn thoát ly ra khỏi mình, tôi không biết tôi đã trở nên
con người như thế nào nữa, tôi không tin rằng như vậy thì tôi bớt trong
trắng. Tại sao đối với bà nhất của tôi lại không phải là như thế, mặc dầu tất
cả những sự điên rồi và tính tình bất thường của bà ta, nhất định bà vẫn là
một trong những người đàn bà dễ xúc động nhất trên đời này?

Bà không thể nghe một câu chuyện hơi cảm động một chút mà không

trào nước mắt: khi tôi kể cho bà nghe câu chuyện của tôi, tôi đã làm cho bà
phải sống trong một trạng thái đáng thương. Ông ta cho rằng lòng từ bi của
bà ta cũng là một tội ác sao? Và câu chuyện ban đêm mà ông ta chờ đợi kết
quả với một sự khiếp sợ chết người. Chắc chắn con người ấy quá nghiêm
khắc.

Dầu sao tôi vẫn thi hành một cách nghiêm chỉnh điều ông quy định, mà

ông có lẽ cũng đã đoán trước hậu quả trực tiếp của mệnh lệnh ấy. Ngay sau
khi ra khỏi nhà xưng tội, tôi đến quỳ ở chân điện thờ; đầu óc bối rối vì sợ
hãi; tôi quỳ ở đó cho đến buổi ăn tối. Bà nhất, lo lắng khi thấy tôi như vậy,
cho người gọi tôi; người ta trả lời bà là tôi đang cầu nguyện. Bà xuất hiện
nhiều lần ở cửa nhà cầu kinh; nhưng tôi làm như không nhìn thấy bà. Giờ
ăn tối đã đến; tôi đến nhà ăn; tôi ăn vội vàng, và ăn xong, tôi lại trả lời nhà
thờ ngay; tôi không xuất hiện trong giờ giải lao buổi tối; đến giờ về nhà đi
ngủ tôi không trở về. Bà nhất không phải không biết vì sao tôi lại như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.