NỮ TU SĨ - Trang 60

không thể chê trách tôi được; còn lại tôi để mặc các nữ tu sĩ vốn không đến
nỗi khó tính lắm.

Tôi quên nói với ông rằng cái dấu hiệu tử tế đầu tiên mà người ta ban

cho tôi là người ta đã cho tôi trở lại căn phòng nhỏ của mình. Tôi đã mạnh
dạn xin lại bức chân dung nhỏ của bà nhất cũ; và người ta đã không từ chối.
Nó đã chiếm lại vị trí của mình trên trái tim tôi và nó sẽ ở đó mãi mãi khi
tôi còn sống. Sáng sáng, cử chỉ đầu tiên của tôi là dâng tâm hồn mình lên
cho Chúa, cử chỉ thứ hai là hôn bức chân dung; mỗi khi muốn cầu nguyện
nhưng cảm thấy tâm hồn mình lạnh lẽo, tôi liền gỡ nó ra khỏi cổ để trước
mặt rồi nhìn nó và nó đã khiến tôi xúc động. Thật đáng tiếc là chúng tôi đã
không biết những nhân vật thần thánh mà tượng thần còn lại vẫn để chúng
tôi phải tôn kính; hẳn là họ sẽ gây nên một ấn tượng khác đối với chúng ta;
họ sẽ không để chúng ta quỳ dưới chân họ hoặc đứng trước mặt họ mà
trong lòng vẫn lạnh lùng.

Tôi nhận được thư trả lời về bản cáo trạng; một ông tên là Manouri

[17]

viết cho tôi, không tán thành mà cũng không phản đối. Trước khi phát biểu
ý kiến về công việc của tôi, ông muốn biết hàng loạt những vấn đề khác
nữa mà tôi khó lòng bày tỏ trong khi tôi không được trực tiếp gặp ông. Vì
thế tôi nói thật tên tôi và yêu cầu ông Manouri đến Longchamp. Các ngài
ấy không dễ gì mà chịu ra khỏi cửa, nhưng rồi ông cũng đến. Tôi và ông
nói chuyện rất lâu. Chúng tôi thỏa thuận với nhau về cách trao đổi thư từ
theo đó ông sẽ gửi tới tôi một cách chắc chắn những câu hỏi và tôi sẽ gửi
thư trả lời lại. Về phần tôi, lợi dụng khoảng thời gian mà ông dành vào vụ
kiện của tôi, tôi tìm cách làm cho người ngoài tin tôi, chú ý đến tôi và bênh
vực tôi. Tôi nói tên tôi cho họ biết, tôi kể lại những việc đã làm ở tu viện
trước kia, những đau khổ mà tôi đã phải chịu ở nhà cha mẹ cũng như ở tu
viện, vụ phản kháng của tôi ở Sainte-Marie, những ngày ở Longchamp, lễ
mặc áo tu sĩ, lễ phát nguyện. Tôi cũng nói hết những hình phạt tàn bạo đối
với tôi từ khi tôi đã làm lễ phát nguyện. Người ta tỏ lòng thương xót tôi,
muốn giúp đỡ tôi; tôi ghi tạc lòng tốt của họ, hứa là sau này khi cần đến sẽ
nhờ họ giúp đỡ và không nói gì hơn. Trong tu viện không ai hay biết gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.