NỮ TU SĨ - Trang 62

- Chẳng phải xơ đã tự ý phát nguyện đó sao?

- Thưa mẹ, không.

- Thế thì ai đã bắt buộc xơ?

- Mọi người.

- Cụ thân sinh ra xơ?

- Cha con.

- Bà thân sinh ra xơ?

- Chính mẹ con.

- Nhưng tại sao xơ không kháng nghị trước bàn thờ khi làm lễ.

- Lúc ấy hầu như con không biết gì cả, đến nỗi con không còn nhớ là con

có dự lễ hôm ấy hay không?

- Xơ có thể nói như thế sao?

- Con nói sự thật.

- Thế nào! Xơ không nghe cha giáo sĩ hỏi: “Sainte-Suzanne Simonin,

con có hứa với Chúa nguyện phục tùng, giữ gìn trinh tiết và chịu bần khổ
không?”

- Con không còn nhớ nữa.

- Chẳng phải xơ đã trả lời “Vâng” đó sao?

- Con không còn nhớ nữa.

- Xơ tưởng rằng mọi người tin lời xơ hay sao?

- Tin hay không, nhưng sự thật là như thế.

- Con ạ! Nếu người ta nghe được những lời lẽ như thế thì hậu quả thật là

tai hại. Con đã làm một việc thiếu suy nghĩ, con đã bị lòng trả thù lôi kéo.
Những trừng phạt mà con buộc phải thi hành, con khắc sâu trong lòng và
cho rằng như thế cũng đủ để con hủy bỏ lời phát nguyện. Con lầm rồi: điều
ấy không thể được trước mọi người cũng như trước Chúa. Con phải biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.