NỮ TU SĨ - Trang 64

- Đó không phải là lỗi tại con.

- Người đời độc ác lắm. Người ta sẽ đặt ra những giả thiết hết sức không

lợi đối với tâm trí cũng như với phẩm hạnh của con. Người ta sẽ nghĩ
rằng…

- Muốn nghĩ gì thì nghĩ.

- Nhưng con hãy nói thắng thắn với mẹ, nếu con có điều gì bất bình âm

thầm, dầu là điều gì đi nữa, cũng cần có phương cứu chữa.

- Con đã, đang và sẽ suốt đời không vừa ý về cuộc đời tu hành của con.

- Phải chăng con quỷ cám dỗ vốn luôn luôn vây quanh chúng tôi và tìm

mọi cách để hại ta, đã thừa lúc người ta để cho con quá tự do ít lâu nay để
gieo vào óc con một ý nghĩ nguy hiểm nào đó?

- Thưa mẹ, không ạ. Mẹ biết rằng con không thề một cách dễ dàng. Xin

Chúa hãy chứng giám cho tấm lòng trong sạch của con, chưa con giờ con
có một tình cảm đáng hổ thẹn.

- Điều đó không thể hiểu được.

- Nhưng, thưa mẹ, không gì dễ hiểu bằng. Mỗi người có cá tính của mình

và con có cá tính của con. Mẹ thích cuộc đời trong tu viện, còn con thì con
ghét cuộc đời ấy. Mẹ theo đuổi nghiệp tu hành là nhờ ơn Chúa giáng phúc,
còn con thì chả được Chúa ban cho phúc đó. Ở ngoài đời, mẹ sẽ bị lạc lõng
và mẹ tìm ở đây một lối thoát chắc chắn; còn con, trái lại, ở đây con sẽ chết
mất và con hy vọng được cứu thoát ở ngoài đời; con là một tu nữ xấu và
mãi mãi sẽ là một tu nữ xấu.

- Nhưng tại sao thế? Không ai hoàn thành bổn phận tốt hơn con.

- Vâng, nhưng chỉ là miễn cưỡng, và đau khổ vô cùng.

- Chính vì vậy mà con càng xứng đáng được khen ngợi.

- Không ai có thể biết hơn con rằng con xứng đáng với cài gì; và con

buộc lòng phải tự thú nhận rằng chính trong khi con chịu phục tùng tất cả,
là khi con không xứng đáng với cái gì hết. Con chán lối sống giả dối. Trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.