NỬA KIẾP HỒNG TRẦN, MỘT KHÚC DU CA - Trang 12

“Sao lại thế được? Chẳng phải Tần Phong chưa từng bị đánh bại sao?”

“Hắn lợi hại là ở nội công thâm hậu khó lường, tốc độ biến hóa của

chiêu thức và trí tuệ, cùng với thanh bảo kiếm có một không hai trong tay
hắn.”

“Kiếm ư? Thanh kiếm trên tay hắn ấy à? Con thấy không có gì đặc biệt

cả mà.”

“Đương nhiên là con không thể nhìn ra rồi. Thanh kiếm này nhìn có vẻ

hết sức bình thường nhưng thực tế lại là một bảo vật được rèn từ thời
thượng cổ, có tên là Kình Phong. Kiếm khí của nó rất lợi hại, lại mang sát
khí giết chóc, có thể dấy lên gió tanh mưa máu trên giang hồ. Sau này,
thanh kiếm ấy đột nhiên biến mất, không có bất cứ người nào biết ai đã đoạt
được nó. Mãi đến ba mươi năm trước, thanh kiếm này mới tái xuất giang
hồ, thế nhưng lại không có sát khí nữa và rơi vào tay của Tần Nghĩa Phiến –
cha của Tần Phong, được hắn đặt cho cái tên là Thanh Phong kiếm. Nhờ
vào thanh kiếm này mà Tần Nghĩa Phiến đã nổi danh trên giang hồ, cũng vì
thế mà khiến biết bao người trong giới võ lâm mơ tưởng tới nó. Cuối cùng,
hắn và thê tử bị người ta hãm hại, phải ôm hận dưới suối vàng.”

“Ồ, nếu thế thì thanh kiếm này là một vật không may mắn?”

“Đúng vậy. Nhưng nếu có thanh bảo kiếm này, cho dù chỉ là một kiếm

phổ bình thường cũng có thể trở thành võ công cái thế.”

Bạch Đồng chép miệng. “Nếu thế thì đây cũng chỉ là một kiếm phổ hết

sức bình thường, vậy chúng ta đã chịu thiệt rồi sao?”

“Không thiệt đâu. Lạc Vũ Minh vốn là một kiếm khách đã hết thời, tin

tức về hắn hoàn toàn không có giá trị gì cả, ngoại trừ Tần Phong thì e là
không còn ai có hứng thú biết về hắn nữa.” Bạch Hiểu Sinh nhíu đôi mày
lốm đốm bạc rồi nói tiếp: “Nhưng bây giờ ông rất tò mò tại sao Tần Phong
lại muốn tìm Lạc Vũ Minh và có quan hệ gì với thê tử của hắn ta?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.