NỬA KIẾP HỒNG TRẦN, MỘT KHÚC DU CA - Trang 147

Hằng ngày, đi vẩn vơ trong những thị trấn xa lạ, bước ngang qua những

người hoàn toàn xa lạ, thật vô nghĩa.

Y nghĩ rằng mình vẫn là Tần Phong, vẫn có thể mỉm cười một cách tự

nhiên, cởi mở, nhủ với mình một câu: “Chả sao cả!”, nhưng khi bừng tỉnh
giữa cơn ác mộng, ôm cái đầu đau dữ dội, đắm chìm trong những hồi ức xa
xôi thì y mới chợt hiểu ra Mạc Tình không chỉ giam cầm thân xác y mà còn
giam cầm cả linh hồn y, cho dù y có rời khỏi Du Minh Môn thì y cũng
không bao giờ là Tần Phong trước kia nữa!

“Các huynh nghe tin Nhạc chưởng môn của phái Điểm Thương bị giết

chết chưa?”

“Đương nhiên là nghe rồi. Tám phần lại là do Du Minh Môn gây ra.”

Vừa nghe đến ba tiếng Du Minh Môn, Tần Phong lập tức đặt đũa xuống,

chăm chú nghe ngóng.

Trước đây, y chưa bao giờ để ý đến những nữ tử đi ngang qua gần mình

nhưng bây giờ, hễ có một nữ tử đi ngang qua gần y, y sẽ nhìn cho kĩ xem đó
có phải là Mạc Tình không, sau đó lại có cảm giác mất mát khó hiểu.

Trước đây, y không bao giờ để tâm đến những lời đồn vớ vẩn trong

những buổi trà dư tửu hậu nhưng bây giờ y lại kiên nhẫn ngồi trong góc để
hóng chuyện, say sưa nghe người khác kể những tin đồn có liên quan đến
Mạc Tình. Đôi khi biết rất rõ là không có thật nhưng y vẫn nghe một cách
thích thú.

Giống như những người đang khát trên sa mạc, biết rõ đó là ảo ảnh

nhưng vẫn cố liều mạng chạy tới...

“Nói thừa! Bảo cho các huynh biết nhé, Du Minh Môn đang muốn ra

mặt thay cho phái Tiêu Dao đấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.