NỬA KIẾP HỒNG TRẦN, MỘT KHÚC DU CA - Trang 180

Tần Phong nghe thế thì sắc mặt trở nên ảm đạm, nhíu mày, nói: “Cô

cũng cho rằng ta tiêu diệt Du Minh Môn sao? Khúc Du, nếu thật là do ta
làm thì ta nhất định sẽ không phủ nhận.”

“Chỉ có một mình ngươi biết Du Minh Môn ở đâu. Trên giang hồ, người

có thể tiêu diệt Du Minh Môn, thậm chí không chừa một người sống sót,
nếu không phải ngươi thì có thể là ai chứ?”

“Ta không biết là ai nhưng thật sự không phải ta.” Tần Phong dừng lại

một chút rồi nói tiếp: “Môn chủ của các cô có biết chuyện này không?”

“Sao lại không biết chứ? Chủ nhân đã biết từ lâu rồi, chẳng qua là không

cho ta đến đối chất với ngươi mà thôi.”

“Nàng ấy cũng nghĩ là ta sao?”

“Đương nhiên chủ nhân sẽ không nghi ngờ ngươi.” Khúc Du quay

người lại, quay lưng về phía Tần Phong, lạnh lùng nói: “Tần Phong, ngươi
là một kẻ vong ân phụ nghĩa. Vì ngươi, chủ nhân đã từ bỏ mọi thứ, Du
Minh Môn bị thiêu cháy, chủ nhân còn bảo ta tung tin đó là ngươi làm chính
vì muốn ngươi có thể vạch rõ giới hạn với Du Minh Môn, hy vọng ngươi có
thể danh chấn giang hồ.Thế nhưng ngươi đã trả lại cho chủ nhân ta những
gì?”

Tần Phong phải dựa vào cây cột đá bên cạnh thì mới có thể trụ vững cơ

thể đang chao đảo. Y biết Mạc Tình yêu mình, có điều không ngờ nàng đã
âm thầm hy sinh cho mình nhiều như thế.

Sáu năm trước, vào cái ngày Mạc Tình gả cho y, trên giang hồ bỗng nổi

lên tin đồn rằng Tần Phong đã tiêu diệt được Du Minh Môn và giết môn
chủ của chúng. Lúc ấy, y chẳng thèm để tâm, cứ tưởng rằng Mạc Tình cố ý
tung tin ấy là để trốn tránh ân oán, thù hận trên giang hồ. Y không sao ngờ
được là đúng vào đêm tân hôn, khi Mạc Tình đang dìu y đã uống say khướt
lên giường, dịu dàng cởi quần áo cho y thì Khúc Du cũng đang quỳ trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.