NỬA KIẾP HỒNG TRẦN, MỘT KHÚC DU CA - Trang 235

Nàng thấy Tần Phong đứng nhìn lên cái cây đang trút lá lả tả, thấy y đưa

tay ôm ngực, chống vào gốc cây ngồi xuống rồi đứng lên, lê từng bước đi
xa..

“Lạc Vũ Minh, tên khốn nạn, ngươi ra đây cho ta!” Mạc Tình gào théo

trong đau đớn.

Nàng vừa dứt lời, Lạc Vũ Minh liền bay từ trên nóc nhà xuống, mặt cười

tươi hớn hở. “Nếu không chính tai nghe thấy thì ta sẽ không thể nào tin
được Tần Phong cũng có lúc phải khép nép, hạ mình đi cầu xin cô như vậy
mà cô lại không cho hắn một cơ hội là sao?”

“Ngươi đừng có nằm mơ! Ngươi đê tiện, bỉ ổi cỡ nào ta còn không biết

sao?” chắc chắn Lạc Vũ Minh sẽ không tốt bụng đến mức để mặc cho Tần
Phong mang nàng đi. Chỉ cần Tần Phong vừa dẫn nàng bước ra khỏi cánh
cửa này thì nhất định sẽ thân bại danh liệt, mất hết tất cả, bị người ta phỉ
nhổ cả đời này.

Nếu nàng có thể ở bên cạnh y cả đời thì cũng không sao, nhưng mà nàng

sắp chết.

Lạc Vũ Minh lại bật cười, nói: “Vậy cô có biết mục đích của ta đã sớm

đạt được rồi không?”

“Mục đích gì?”

“Khiến hắn giống như ta vậy sống một cuộc sống người ngoài nhìn vào

thì có vẻ vẻ vang, đủ đầy nhưng thực tế lại sống như trong một thế giớ tối
tăm không thấy ngày mai, trước mắt hoàn toàn không có lấy một tia hy
vọng… Hắn có được mọi thứ nhưng lại chưa bao giờ vui vẻ. Hắn muốn gió
được gió, muốn mưa được mưa nhưng lại không thể nào có được người
mình yêu…”

“Ngươi nói rõ ra xem.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.