NỬA KIẾP HỒNG TRẦN, MỘT KHÚC DU CA - Trang 43

luôn thiếu cảm giác an toàn, nếu chàng thật lòng yêu thương nàng ta thì hãy
nói rõ cho nàng ta biết, đừng để nàng ta phải sống trong ngờ vực.”

Tần Phong lạnh lùng nhếch môi. “Lạc phu nhân, cảm ơn lời khuyên của

nàng, ta sẽ khắc ghi trong lòng.”

“Ừm, ta nghe Lạc Vũ Minh nói chàng đã tha thứ cho huynh ấy rồi,

không còn canh cánh mãi chuyện quá khứ nữa…”

Tần Phong vẫn không quay đầu lại, chỉ lẳng lặng gật đầu. “Đúng vậy,

chuyện cũng đã qua rồi, ta đã quên từ lâu nên nàng không cần phải cảm
thấy áy náy. Đó không phải lỗi của nàng, là do năm ấy ta còn quá trẻ, không
hiểu được nữ nhân.”

“Quả thật chàng không hiểu… Thôi vậy, bây giờ nói những điều này

cũng đâu còn ý nghĩa gì nữa. Chàng hãy bảo trọng…”

Tiếng bước chân có vẻ vội vã dần khuất xa. Từ đầu đến cuối Tần Phong

vẫn không hề quay đầu lại.

Không phải y không muốn quay đầu lại mà là sợ nếu mình quay đầu lại

thì không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì. Có lẽ y sẽ ôm chặt lấy nàng,
không để nàng biến mất khỏi tầm mắt của mình nữa. Đây là chuyện y vẫn
muốn làm. Điều duy nhất y không muốn chính là bất lực nhìn nàng rời xa
mình…

Giờ khắc này, y lại cảm thấy đau đớn đến nát lòng, giống như bị hút

sạch sức lực, không gì có thể lấp đầy được cơ thể sớm đã trống rỗng. Cho
dù là loại rượu mạnh nhất thì cũng không thể làm tê dại miệng vết thương
vẫn còn đang rướm máu. Rốt cuộc thì cần bao nhiêu thời gian nữa y mới
không cảm thấy đau đớn thế này…

Có lẽ phải dùng cả đời này mất!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.