NUA MAT TROI VANG - Trang 100

không bị nhấn chìm bởi những lời dối trá và giả tạo, sẽ làm cho sự ngắn
ngủi này có giá trị hơn.

Quyết định này làm chàng phấn chấn. Tuy vậy chàng vẫn trì hoãn

chuyện đoạn tuyệt với Susan thêm một tuần nữa, cho đến khi họ trở về sau
một buổi tiệc mà cô uống rất nhiều rượu.

“Có muốn uống một ly trước khi đi ngủ không cưng?”, cô hỏi.

“Susan, anh rất quý em”, chàng nói vội vàng. “Nhưng anh thấy chuyện

này không mấy tốt đẹp — chuyện của chúng ta ấy.”

“Anh nói thế có nghĩa gì?” Susan hỏi, mặc dù giọng cô có vẻ kìm chế

và nét mặt đầy vẻ né tránh của cô cho thấy cô hiểu chàng sắp nói gì.

Chàng đan luồn mấy ngón tay của mình qua tóc.

“Ai thế?” Susan hỏi.

“Không phải vì người đàn bà nào khác. Chỉ vì nhu cầu của chúng ta

quá khác biệt nhau.” Chàng đã hy vọng giọng mình không có vẻ dối trá,
nhưng đúng là những điều họ mong muốn rất khác nhau, cách họ đánh giá
mọi chuyện khác nhau. Đáng lẽ ra chàng không nên về sống chung với cô.

“Cô ta không phải là Clovis Bancroft chứ?” Hai vành tai cô đỏ rấy lên.

Chúng luôn có màu đỏ mỗi khi cô uống rượu. Nhưng chỉ bây giờ chàng mới
thấy chúng kỳ cục, hai cái vành tai đỏ giận dữ thò ra bên ngoài khuôn mặt
nhợt nhạt của cô.

“Không, chắc chắn không phải là cô ta.”

Susan tự rót cho mình một ly nữa và ngồi trên tay ghế sofa. Hai người

cùng yên lặng một lúc khá lâu. “Em đã mơ tưởng anh từ giây phút đầu tiên
em gặp anh, cho dù em đã không nghĩ là em sẽ có thể làm như thế thật đó.
Em nghĩ là sao mà anh đẹp và dịu dàng đến thế và em nguyện sẽ không bao
giờ để anh lọt ra khỏi tầm tay em.” Cô cười và chàng để ý thấy những nếp
nhăn rất nhỏ xung quanh mắt cô.

“Susan…”, chàng định nói nhưng ngừng lại vì không có gì để nói với

nhau nữa cả. Chàng không biết là cô đã có ý nghĩ như thế về chàng. Chàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.