NUA MAT TROI VANG - Trang 123

Hắn cầm một quyển bài tập lên trong khi tiếp tục mút mẩu xương thứ

hai. Tủy xương lạnh làm hắn thấy tê tê nơi đầu lưỡi. Hắn đọc bài thơ hắn đã
chép cẩn thận từ trên bảng xuống và nét chữ giống như nét chữ của cô
Oguike, hắn nhắm mắt lại, đọc to như trả bài.

Tôi không thể quên tôi bị tước đoạt

Hình ảnh vui tươi họ đã từng xem

Mà người Thổi Sáo đã hứa với tôi

Sẽ dẫn chúng tôi đến miền đất hứa

Cả làng tham gia chỉ cần nắm tay

Chỗ nước trào ra và cây trái mọc

Chỗ hoa trồi nhanh màu thắm tươi hơn

Mọi điều xung quanh trở nên mới lạ

44

.

Hắn mở mắt và nhìn thoáng nhanh bài thơ để biết mình đọc không sót

câu nào. Hắn hy vọng Ông Chủ không nhớ việc bắt hắn phải trả bài bởi vì
mặc dù đã học thuộc lòng hắn vẫn không biết trả lời thế nào khi Ông Chủ
hỏi, nghĩa của nó là gì? Hay là, em nghĩ nó thật sự muốn nói cái gì? Cái
tranh minh họa trong sách của cô Oguike, một đàn chuột vui vẻ theo sau một
ông tóc dài, không hiểu là có ý gì, càng nhìn bức tranh hắn càng thấy có lẽ
đây chỉ là một lời đùa vô nghĩa. Ngay cả cô Oguike hình như cũng không
hiểu ý nghĩa. Ugwu dần dần thấy thích cô giáo — vì cô không tỏ ra coi hắn
là một trường hợp đặc biệt đáng quan tâm, và không để ý đến việc hắn ngồi
một mình trong lớp vào giờ ra chơi. Nhưng cô có ấn tượng là hắn học rất
nhanh; ngày học đầu tiên cô bắt hắn vừa thi vấn đáp vừa thi viết trong khi
Ông Chủ chờ bên ngoài lớp học ngột ngạt. “Một thời gian nữa, chú nhỏ này
chắc chắn có thể học ‘vượt rào’ một lớp, em có một trí thông minh bẩm
sinh”, cô nói với Ông Chủ sau đó, làm như Ugwu không đứng ngay bên
cạnh hai người, và thông minh bẩm sinh trở thành một câu nhận xét mà
Ugwu thích nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.