NUA MAT TROI VANG - Trang 126

Ugwu cười thầm lúc lấy rau xanh ra khỏi tủ lạnh. Hắn không thể tưởng

tượng ông Richard trong lễ hội ori-okpa khi mmuo (ông Richard nói đó là lễ
hội hóa trang phải không, và Ugwu đồng ý, miễn là hóa trang cũng đồng
nghĩa với thần linh) diễu hành qua làng, rượt đám thanh niên trong làng và
chạy theo các thiếu nữ. Các vị mmuo có thể sẽ bật cười khi họ nhìn thấy một
người da trắng lạ đang hí hoáy ghi ghi chép chép. Nhưng hắn mừng là hắn
đã nói về lễ hội này với Richard, bởi vì đây là cơ hội hắn có thể gặp
Nnesinachi trước khi cô bé ra Bắc. Cứ tưởng tượng cô bé sẽ nể đến chừng
nào khi thấy hắn về bằng xe ô tô của người da trắng, do chính người da trắng
lái. Chắc chắn lần này cô bé sẽ chú ý đến hắn, chắc chắn thế và hắn náo nức
muốn làm cho Anulika, đám anh em và cả họ hàng “có ấn tượng” về tiếng
Anh của hắn, cái áo sơ mi mới keng, kiến thức về bánh mì kẹp, nước chảy từ
trong ống, và bột thơm của hắn.

Ugwu vừa rửa rau thái chỉ xong thì chuông cửa reo. Giờ này còn quá

sớm để bạn của Ông Chủ đến. Hắn đi ra, lau tay vào tạp dề. Trong một
thoáng, hắn tự hỏi không biết có thật sự là dì của hắn đang đứng đó không
hay là hắn chỉ nhìn thấy hình bóng của dì vì hắn đang nhớ nhà.

“Dì?”

“Ugwuanyi”, dì nói, “cháu phải về nhà. Oga gi kwanu? Ông chủ của

cháu đâu rồi?”

“Về nhà?”

“Mẹ cháu ốm nặng lắm.”

Ugwu nhìn chằm chằm vào cái khăn đội đầu của dì. Hắn có thể thấy

những đường chỉ đã sổ, vải đã sờn. Hắn còn nhớ khi bố của người bà con
của hắn chết, gia đình nhắn lời đến người đó ở Lagos, bảo phải về vì bố
bệnh nặng. Nếu bạn đang ở rất xa nhà, người ta sẽ bảo bạn là người đã chết
bị ốm nặng.

“Mẹ cháu đang ốm”, dì hắn nhắc lại. “Mẹ muốn cháu về. Dì nói với

ông chủ là ngày mai cháu sẽ trở lại, để ông ấy không nghĩ là mình đòi hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.