NUA MAT TROI VANG - Trang 129

“Vâng, thưa ông.”

“Thay vì làm thế mấy thằng ngu dốt trong chính quyền chỉ biết lừa dối

và trộm cắp. Một đám học trò của tôi đã đi Lagos để biểu tình phản đối, em
có biết không?”

“Vâng, thưa ông.” Ugwu nói. “Tại sao họ biểu tình, thưa ông?”

“Điều tra dân số”, Ông Chủ nói. “Vụ điều tra dân số nhập nhằng lắm,

mạnh ai người nấy đưa ra một con số giả tạo. Balewa sẽ chẳng làm gì cả, bởi
vì hắn chỉ là một tên đồng lõa cũng như mấy tên kia. Nhưng chúng ta phải
phát biểu ý kiến của chúng ta!”

“Vâng, thưa ông”, Ugwu trả lời; trong tâm trạng ngổn ngang vì lo cho

mẹ, hắn nghe dâng lên trong lòng một niềm tự hào bởi vì hắn biết dì hắn sẽ
mở to mắt sững sờ vì cuộc đối thoại đầy ý nghĩa sâu sắc của hắn với Ông
Chủ. Lại bằng tiếng Anh nữa chứ. Họ dừng hơi xa trước căn chòi của gia
đình.

“Lấy hành lý của mẹ em, nhanh lên”, Ông Chủ nói. “Tối nay tôi có

khách từ Ibadan đến thăm.”

“Vâng, thưa ông!” Ugwu và dì hắn nói cùng một lúc.

Ugwu leo ra khỏi xe và đứng lóng ngóng ở đó. Dì chạy vụt vào trong

chòi, không lâu sau bố hắn xuất hiện, khóe mắt đỏ hoe, lưng ông có vẻ còng
hơn so với trong trí nhớ của Ugwu. Ông ta quỳ xuống đất, ôm chân Ông
Chủ. “Cảm ơn ông. Cảm ơn ông nhiều lắm. Tôi mong là có người sẽ giúp
ông như thế mỗi khi ông cần sự giúp đỡ.”

Ông Chủ lùi lại một chút và Ugwu nhìn bố mình loạng choạng suýt bật

ngửa. “Đứng dậy đi, kunie”, Ông Chủ nói.

Chioke từ trong chòi bước ra. “Đây là người vợ thứ của tôi, thưa ông”,

bố hắn giới thiệu trong lúc đứng dậy.

Chioke bắt tay chào Ông Chủ bằng cả hai tay của bà. “Cảm ơn, ông

chủ. Deje!” Bà vội vã vào trong rồi trở ra với một quả dứa, bà dúi vào tay
Ông Chủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.