NUA MAT TROI VANG - Trang 132

đâu.”

“Ugwu?” Olanna đang đứng ở cửa bếp.

Hắn bay ra khỏi ghế. “Thưa cô? Thế nào?”

“Em không nên lo lắng quá. Bác sĩ Patel nói bà chỉ bị nhiễm khuẩn và

bà sẽ khỏe thôi.”

“Ồ!” Ugwu thấy vô cùng nhẹ nhõm, hắn sợ là hắn có thể bay đi nếu

hắn chỉ cần nhấc một chân lên thôi. “Cảm ơn cô!”

“Cất phần còn lại của món canh vào tủ lạnh.”

“Vâng, thưa cô.” Ugwu nhìn nàng quay vào phòng khách. Những bức

tranh thêu trên cái áo ôm sát người sáng rực rỡ, trong một thoáng giây, giống
như một linh thần đầy quyến rũ hiện lên trên mặt biển.

Khách khứa đang cười vang. Ugwu nhìn vào phòng khách. Có rất nhiều

người không còn ngồi ngay ngắn thẳng thắn nữa mà nghiêng ngả dựa vào
ghế trông họ có vẻ hiền hòa, dễ dãi vì hơi men, đầu óc mơ màng. Buổi tối
như thế là đã tàn. Cuộc thảo luận bỗng trở nên hòa dịu, chuyển hướng qua
quần vợt và âm nhạc; rồi họ đứng dậy cười to. Về những chuyện không mấy
tức cười, thí dụ như cửa trước rất khó mở và mấy con dơi đêm bay rất thấp.
Hắn chờ cho Olanna đi vào phòng tắm và Ông Chủ vào phòng làm việc
trước khi hắn vào trong phòng thăm mẹ; bà đang nằm ngủ trên giường, co
quắp như một đứa bé.

Buổi sáng hôm sau, mắt bà sáng rực. “Mẹ thấy khỏe rồi”, bà nói.

“Thuốc bác sĩ cho rất mạnh, nhưng cái mùi đó có thể giết chết mẹ mất.”

“Mùi gì?”

“Trong miệng họ. Mẹ ngửi thấy từ miệng của họ khi ông bà chủ đến

thăm mẹ sáng hôm nay và khi mẹ đi tiểu.”

“Ồ. Đó là mùi kem đánh răng. Con và ông bà chủ dùng cái đó để đánh

răng.” Ugwu thấy hãnh diện quá vì hắn đã dùng chữ con và ông bà chủ, vì
thế mẹ hắn biết là hắn cũng dùng kem đánh răng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.