NUA MAT TROI VANG - Trang 134

ngoài. Jomo đã dựng cái cào cỏ vào vách tường và đang ngồi trên bậc thềm
ăn xoài.

“Cái món mà chú mày đang nấu thơm quá”, Jomo nói.

“Món này nấu cho mẹ của Ông Chủ đấy, cơm jollof với gà rán.”

“Tao phải cho chú mày một ít thịt săn. Nó ngon hơn thịt gà.” Jomo chỉ

vào cái bọc cột đằng sau xe đạp của ông ta. Trước đó ông ta đã khoe với
Ugwu một con thú nhỏ có lông gói bằng lá tươi.

“Cháu không thể nấu thú rừng ở đây!” Ugwu cười vang và nói bằng

tiếng Anh.

Jomo quay lại nhìn hắn. “Dianyi, bây giờ chú mày nói tiếng Anh giống

những đứa con của các giảng viên quá.”

Ugwu gật đầu, hớn hở nhận lời khen, càng sung sướng hơn bởi vì Jomo

không bao giờ đoán được là đám trẻ con da được dưỡng bằng kem và nói
tiếng Anh trôi chảy mà không cần phải cố gắng đã chế giễu hắn mỗi khi cô
Oguike hỏi hắn một câu bởi vì cách phát âm và giọng lơ lớ rất nhà quê của
hắn.

“Harrison nên đến và nghe tiếng Anh nói đúng cách của một người

không khoác lác”, Jomo nói. “Ông ta nghĩ cái gì mình cũng biết là tại vì
được sống với một người da trắng. Onye nzuzu! Một lão ngu vô cùng!”

“Một người thậm ngu!” Ugwu nói. Cuối tuần trước hắn cũng rất sôi nổi

như thế khi đồng ý với Harrison là Jomo không mấy khôn ngoan.

“Hôm qua, lão dê già khóa thùng nước và không chịu đưa chìa khóa

cho tao”, Jomo nói. “Lão nói là tao lãng phí nước. Nước của lão đấy chắc?
Nếu mà mấy cái cây cảnh chết, tao biết nói thế nào với ông Richard đây
chứ?”

“Thế thì tệ thật.” Ugwu búng ngón tay để diễn tả tệ đến mức độ nào.

Lần cãi nhau cuối cùng của hai người là khi Harrison giấu cái máy cắt cỏ và
nhất quyết không nói cho Jomo biết nó ở đâu cho đến khi Jomo phải giặt lại
cái áo của Richard đã bị bẩn vì phân chim dính vào. Đó là vì mấy cây hoa vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.