NUA MAT TROI VANG - Trang 150

Sau khi mẹ chàng về quê, Olanna quay lại nhà của Odenigbo. Ugwu

nói, “Xin lỗi cô”, làm như hắn cũng có phần nào trách nhiệm trong hành
động của bà mẹ Odenigbo. Xong rồi hắn mân mê cái túi ở tạp dề và nói,
“Con thấy một con mèo đen sau khi bà và Amala về.”

“Một con mèo đen?”

“Vâng, thưa cô. Gần nhà xe.” Hắn ngừng một lát. “Con mèo đen tượng

trưng cho ma quỷ.”

“À, ra thế!”

“Bà nói là bà sẽ đi mời dibia ở làng.”

“Em nghĩ dibia gửi mèo đen đến đây để cắn mình hả?” Olanna cười to.

“Không, thưa cô.” Ugwu khoanh tay buồn bã. “Chuyện này xảy ra ở

làng của con cô ạ. Một người vợ thứ đi gặp dibia rồi xin bùa để giết người
vợ cả, và đêm trước khi người vợ cả chết, một con mèo đen đã xuất hiện
trước lều của người vợ cả.”

“Nghĩa là bà sẽ dùng bùa chú của dibia để giết tôi?” Olanna hỏi.

“Bà muốn chia rẽ cô và Ông Chủ, thưa cô.”

Cái vẻ nghiêm trang của hắn làm nàng cảm động. “Tôi tin đó chỉ là con

mèo của hàng xóm, Ugwu”, nàng nói. “Mẹ của Ông Chủ không thể dùng bất
kỳ loại bùa chú nào để chia rẽ chúng tôi. Không có gì có thể chia rẽ chúng
tôi.”

Nàng đứng nhìn hắn đi vào trong bếp, ngẫm nghĩ về câu nói của mình.

Không có gì có thể chia rẽ chúng tôi. Dĩ nhiên, “thuốc” của dibiamà mẹ
Odenigbo mang đến — tất cả những bùa chú mê tín dị đoan — chả có nghĩa
lý gì với nàng. Nhưng nàng lo lắng về tương lai của hai người. Nàng muốn
có cái gì đó chắc chắn. Nàng mong mỏi một dấu hiệu, một đường cầu vồng,
dấu hiệu của sự an toàn. Tuy vậy, nàng thấy nhẹ người vì được dần trở về
với cuộc sống của mình, cuộc sống của hai người: dạy học, chơi quần vợt và
bạn hữu đầy phòng khách. Bởi vì họ thường đến vào buổi tối, nên nàng ngạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.