NUA MAT TROI VANG - Trang 181

đám răng chen chúc nhau đến khổ trong cái miệng nhỏ tẹo của anh ta.
Mmeee-mmeee-mmeee, một con dê khẩn cầu đừng bị giết, mmeee-mmeee-
mmeee
.

“Đâu có gì đáng cười chứ.” Olanna nói.

“Chị ơi, nghe rất buồn cười mà.” Arize nói. “Chị học nhiều quá nên chị

không còn biết cười nữa.”

Nnakwanze đang ngồi trên nền nhà dưới chân củaArize, nhẹ nhàng xoa

bụng của cô theo vòng tròn. Anh ta bớt lo lắng đi rất nhiều so với lúc hết
năm đầu sang năm thứ hai, rồi đến năm thứ ba sau khi hai người cưới nhau
mà Arize vẫn không có mang; mẹ anh ta đến thăm thường xuyên, chỉ chỉ
vào bụngArize rồi giục cô thú nhận xem đã phá thai bao nhiêu lần trước khi
hai người cưới nhau, đến nỗi anh ta phải bảo mẹ mình thôi đừng đến nữa.
Anh ta cũng bảo mẹ đừng có mang mấy thứ thuốc đắng ngắt, có mùi hôi
nồng nặc đến bắt Arize phải trợn trạo nuốt nữa. Bây giờ Arize đã có thai,
anh ta làm thêm giờ ở hãng xe lửa và khuyên cô nên giảm số giờ may.

Anh ta vẫn còn ê a bài hát và cười ngất. Một con dê năn nỉ để đừng bị

giết, mmeee-mmeee-mmeee.

Olanna đứng dậy. Gió về đêm se lạnh, khó chịu. “Ari, em nên đi ngủ,

để có sức sáng mai đi Lagos.”

Nnakwanze có vẻ như muốn đỡ Arize đứng lên, nhưng cô nàng đẩy

chồng ra một bên. “Em đã nói với anh là em không có bệnh tật gì cả. Em chỉ
có thai thôi.”

Olanna thấy mừng là căn nhà ở Lagos đang bỏ trống, không có ai sống.

Bố nàng gọi điện báo ông sẽ đi nước ngoài. Nàng biết bố nàng muốn đi xa
cho đến khi mọi chuyện êm xuôi trở lại, bởi vì ông cũng lo lắng về những
khoản mười phần trăm, những bữa tiệc hoang phí và những mối quan hệ
“bôi trơn” của ông, nhưng cả bố lẫn mẹ nàng đều không nói ra. Họ nói là họ
nghỉ xả hơi. Đó là quy ước giữ im lặng không giải thích của hai người, hệt
như cách họ làm ngơ, giả vờ không thấy, không để ý là nàng vàKainene

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.