NUA MAT TROI VANG - Trang 182

không còn nói chuyện với nhau và nàng chỉ về thăm nhà khi biết chắc
Kainene không về.

Trong chiếc taxi của sân bay, Arize dạy Bé By một bài hát khi Olanna

nhìn Lagos nhập nhoạng trôi qua trước mắt nàng: giao thông nhộn nhạo,
mấy cái xe buýt gỉ sét, đám đông mệt mỏi chờ xe, tiếng rao hàng, những
người ăn xin lê lết trên mặt đường, nhữngchiếc xe đẩy bằng gỗ, những người
bán rong nghèo nàn dúi cả mẹt hàng vào những người không muốn mua
hoặc không có tiền mua.

Tài xế ngừng trước cổng khuôn viên nhà bố mẹ nàng ở Ikoyi. Hắn

nhòm cái cổng cao vợi. “Ông Thủ hiến người ta giết trước đây cũng sống ở
vùng này phải không, abi, cô?” Hắn hỏi. Olanna giả vờ không nghe thấy, nói
chuyện với Bé By thay vì trả lời, “Xem kìa, con làm cái gì dính vào áo thế?
Nhanh lên, vào bên trongđể mình giặt nó đi!”.

Sau đó, tài xế của mẹ nàng, Ibekie, chở họ đến Kingsway. Siêu thị

thơm mùi sơn mới. Arize đi quanh quéo hết dãy này sang dãy khác, xuýt
xoa, rờ mấy túi hàng bằng nhựa, chọn quần áo trẻ em, chiếc xe nôi màu
hồng, một con búp bê nhựa có đôi mắt màu xanh.

“Tất cả mọi thứ đều bóng loáng trong siêu thị, chị ạ”, Arize nói, cười

rạng rỡ. “Không có bụi!”

Olanna giơ lên một cái áo đầm trắng có dải đăng ten màu hồng. “O

maka.Cái này xinh và dễ thương quá.”

“Giá đắt quá”, Arize nói.

“Không ai hỏi ý em.”

Bé By lôi ra một con búp bê từ một ngăn thấp và lật ngược nó xuống,

con búp bê bật tiếng khóc.

“Không, Bé By.” Olanna lấy con búp bê và đặt vào chỗ cũ.

Họ đi ngắm đồ và mua sắm thêm một lúc nữa rồi đến chợ Yaba, nơi

Arize có thể mua vải cho mình. Đường Tejuosho rất đông đúc, những gia
đình ngồi chen chúc xung quanh mấy cái nồi thức ăn sôi sục, phụ nữ nướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.