NUA MAT TROI VANG - Trang 223

Cuộc biểu tình diễn ra ở Quảng trường Tự Do, giữa trung tâm khuôn

viên đại học. Giảng viên, sinh viên cùng hô vang và ca hát, cả một biển
người với những biểu ngữ khẩu hiệu giương cao.

Chúng ta sẽ không, chúng ta sẽ không bao giờ ra đi

Như cây kia sống nhờ nước

Chúng ta sẽ không lay chuyển

Ojukiwa hỗ trợ chúng ta, chúng ta sẽ không bao giờ ra đi

Chúa hỗ trợ chúng ta, chúng ta sẽ không bao giờ ra đi.

Khi hát, họ lắc lư thân người. Olanna tưởng tượng rằng cây xoài và cây

gmelina cũng uốn lượn theo, như đồng tình theo một đường vòng cung.
Nắng như đổ lửa, tuy thế trời đang mưa lắc rắc.

Những giọt mưa ấm hòa vào mồ hôi của nàng. Cánh tay nàng cọ vào

cánh tay của Odenigbo lúc nàng giơ cao tấm biểu ngữ có câu: CHÚNG TA
KHÔNG THẾ CHẾT NHƯ CHÓ. Bé By đang ngồi trên vai của Odenigbo,
cầm con búp bê của mình quơ vẫy trong không khí, mặt trời rực rỡ xuyên
qua màn mưa mỏng, Olanna hân hoan. Ugwu đang ở bên cạnh nàng. Biểu
ngữ của hắn có chữ CHÚA PHÙ HỘ BIAFRA. Bây giờ họ là người Biafra.
Nàng là người Biafra. Đằng sau nàng có một người đàn ông đang nói về thị
trường, những người buôn bán đang nhảy múa theo điệu nhạc Congo và đem
cho mấy quả xoài, đậu phộng ngon nhất của họ. Một người đàn bà nói là sau
cuộc biểu tình bà ta sẽ đi đến chỗ ấy ngay lập tức để xem mình có thể lấy
được những gì mà không phải mất tiền. Olanna quay lại nhìn họ cười to.

Một thủ lĩnh sinh viên đến nói trước micro, giọng hát ngưng bặt. Một

vài thanh niên trẻ tuổi khiêng ra một quan tài với chữ Nigeria được viết lên
trên ấy bằng phấn trắng; họ nâng quan tài lên, mặt họ đầy vẻ nghiêm trang
rất kịch. Họ đặt quan tài xuống và kéo áo ra khỏi đầu, bắt đầu đào một cái
hố vuông. Khi họ thả quan tài xuống hố, tiếng reo hò vang dậy từ đám đông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.