NUA MAT TROI VANG - Trang 35

Nếu arigbe có thể làm dịu lòng Ông Chủ, may ra hắn sẽ được trồng loại

cây này và một số loại gia vị khác ở sân sau. Hắn có thể nói với Ông Chủ,
hắn sẽ làm mảnh vườn này trước khi vào học. Bởi vì bà hiệu trưởng nói hắn
không thể vào học giữa chừng. Có thể hắn nuôi nhiều hy vọng quá. Mơ
mộng một mảnh vườn trồng rau thơm để làm gì nếu Ông Chủ sẽ đuổi việc
hắn, nếu Ông Chủ không tha thứ cho việc hắn làm cháy đôi tất? Hắn đi
nhanh vào trong bếp, đặt mớ arigbe lên bàn bếp, rồi lấy gạo.

Mấy tiếng đồng hồ sau, hắn cảm thấy ruột gan như bị thắt lại khi bắt

đầu nghe thấy tiếng xe của ông: tiếng bánh xe nghiến lên sỏi và tiếng máy
xe rung nhẹ trước khi đỗ lại trong ga ra. Hắn đứng cạnh nồi thịt hầm, khuấy
nhẹ, cầm thìa thật chặt, chặt như là cái cảm giác thắt chặt trong bao tử hắn
vậy. Lẽ nào Ông Chủ lại đuổi hắn ra khỏi nhà trước khi hắn kịp mời Ông
Chủ món ăn hắn nấu? Hắn sẽ phải giải thích như thế nào với người trong
làng?

“Xin chào, thưa ông… Odenigbo”, hắn nói, trước lúc Ông Chủ bước

vào bếp.

“Ừ, ừ”, Ông Chủ nói. Ông ôm một đống sách trước ngực bằng một tay,

tay kia xách cặp. Ugwu chạy vội đến để đỡ lấy chồng sách. “Thưa ông? Ông
có ăn ngay bây giờ không?” Hắn hỏi bằng tiếng Anh.

“Ăn gì?”

Ruột gan của Ugwu thắt chặt hơn. Hắn sợ dạ dày của hắn sẽ vỡ bung

lúc hắn cúi xuống đặt chồng sách lên bàn. “Món thịt hầm, thưa ông.”

“Thịt hầm?”

“Vâng, thưa ông. Món thịt hầm rất ngon.”

“Vậy thì tôi ăn thử.”

“Vâng, thưa ông!”

“Gọi tôi là Odenigbo!” Ông Chủ hơi gắt giọng trước khi đi tắm.

Sau khi Ugwu dọn thức ăn, hắn đứng bên cạnh cửa bếp, nhìn Ông Chủ

xúc đầy một nĩa cơm và thịt hầm, xúc thêm một miếng nữa, rồi nói vọng ra,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.