NUA MAT TROI VANG - Trang 385

mụn trên trán, tóc tết thành bím có buộc chỉ. Cô nàng cũng nhìn hắn. Hắn
ước gì mình đã không mặc cái quần dài có lỗ thủng ở đầu gối.

“Cô bé có khỏe không?”, cô nàng hỏi.

“Bé By khỏe. Nó đang ngủ.”

“Anh có đến giúp lợp mái cho trường tiểu học không?”

Ugwu biết ông chủ thầu xây dụng của quân đội đã tặng một ít tôn để

thay thế mái trường bị bom đánh sập và những người tìnhnguyện sẽ ngụy
trang cho bằng lá dừa. Nhưng hắn không có ý định tham gia.

“Vâng, tôi sẽ đến”, hắn nói.

“Gặp anh ở đó nhé.”

“Tạm biệt.” Ugwu chờ cô ta quay người đi để có thể nhìn thấy cặp

mông của cô đang xa dần.

Khi Olanna quay về, giỏ của nàng trống rỗng, nàng đọc mảnh giấy của

Giáo sư Ezeka, khẽ cười. “Vâng, hôm qua chúng tôi vừa nghe có ông giám
đốc mới. Và đúng là chỉ có người như ông mới có thể viết kiểu này.”

Ugwu đã đọc mảnh giấy – Odenigbo và Olanna, đến để chào. Sẽ đến

thăm tuần sau nếu công việc mới tẻ nhạt này cho phép – nhưng hắn vẫn hỏi,
“Thế là sao, thưa cô?”

“Ồ, ông ta luôn nghĩ là mình giỏi hơn hết thảy.” Olanna đặt mẩu giấy

lên bàn. “Giáo sư Achara sẽ giúp chúng ta một ít sách, ghế băng và bảng
đen. Có nhiều bà mẹ nói là tuần tới sẽ cho con họ đến học.” Nàng có vẻ
phấn khởi.

“Thế thì hay quá, thưa cô.” Ugwu dợm bước. “Con sẽ đi giúp lợp mái

trường. Con sẽ về và làm thức ăn cho Bé By sau.”

“Ồ”, Olanna nói.

Ugwu biết là nàng đang nghĩ đến chuyện bắt quân dịch. “Con nghĩ giúp

một tay vào những việc như thế này rất quan trọng, thưa cô.” Hắn nói.

“Dĩ nhiên. Đúng, em nên giúp. Nhưng phải hết sức cẩn thận nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.