NUA MAT TROI VANG - Trang 396

“Ô!” Eberechi há hốc miệng, tay đặt trên ngực. “Tôi đến ngay, tôi đến

ngay.” Cô quay người chạy vào bên trong. Ugwu thấy mình bị phản bội bởi
sự hớn hở của cô. Gã lính nhìn hắn chăm chăm.

“Xin chào”, Ugwu nói.

“Anh là ai?” Gã lính hỏi. “Anh ta là một kẻ vô công rồi nghề hả?”

“Tôi là thầy giáo.”

“Một người dạy học! Onye nkuzi?” Gã ta xoay đi xoay lại khẩu súng

của mình.

“Vâng”, Ugwu trả lời bằng tiếng Anh. “Chúng tôi tổ chức lớp học trong

xóm và dạy cho thế hệ trẻ biết lý tưởng của Biafra.” Hắn hy vọng cách phát
âm của mình cũng giống Olanna; hắn cũng hy vọng sự nồng nhiệt trong
giọng nói của mình sẽ làm người lính sợ mà không hỏi hắn câu nào nữa.

“Lớp nào?” Gã lính lúng búng hỏi. Hắn ta vừa có vẻ ấn tượng vừa có

vẻ nghi ngờ.

“Chúng tôi chú trọng vào môn công dân, toán và tiếng Anh. Ông Giám

đốc ban Vận động tài trợ cho những nỗ lực của chúng tôi.”

Gã lính nhìn hắn chòng chọc.

Eberechi chạy ra, vẻ hấp tấp; mặt cô ta thoa một lớp phấn trắng mỏng,

chân mày tô đậm hơn và trên môi, một vết son đỏ như máu.

“Đi thôi”, cô nói với gã lính. Rồi cô cúi người, nói nhỏ với Ugwu, “tôi

đi đây, nếu có người nào tìm tôi, xin nói giùm là tôi đi lấy đồ ở nhà của
Ngozi”.

“Ok, Ông Thầy Giáo! Gặp sau nhé!” Gã lính nói và Ugwu có cảm

tưởng mình nhìn thấy ánh mắt gã lóe lên vẻ đắc thắng, một thằng thất học,
mù chữ. Ugwu không chịu được cái cảm giác ngồi đó mà nhìn theo họ; vì
thế hắn ngắm móng tay mình. Một cảm giác đau khổ, hổ thẹn, bối rối khiến
hắn ỉu xìu. Hắn không thể tưởng tượng nổi là cô ta mới vừa bảo hắn nói dối
hộ cô ta xong đã vội vàng chạy đi gặp mặt một người đàn ông mà cô ta chưa
lần nào nhắc đến. Chân hắn nặng nề bước sang đường. Tất cả những việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.