NUA MAT TROI VANG - Trang 417

“Chúng tôi đuổi những người chạy loạn có mang theo bàn ghế trở

lại.”

“Tại sao?”

“Di tản như thế chỉ làm rối loạn lòng dân.” Cô nói, có vẻ như lặp lại

những câu mà cô đã tập dượt từ trước. “Chẳng có gì đáng để phải hoảng sợ
như thế.”

“Nhưng nếu như chúng ta sắp mất thị trấn này thì sao? Cô có biết ông

ta đến từ đâu không?”

Cô ta trở nên lạnh lùng. “Chúc một ngày tốt lành, chào bà.”

Anh tài xế vừa nổ máy, Kainene nói, “Quá hài hước phải không anh?”.

“Cái gì?” Richard hỏi như thể không biết nàng có ý gì.

“Chúng ta đang gây nên nỗi sợ hãi trong dân chúng. Bom trong áo con

của phụ nữ! Bom trong sữa của trẻ con! Kẻ phá hoại ở khắp mọi nơi! Trông
chừng con trẻ của mình bởi vì chúng đang làm việc cho Nigeria!”

“Trong chiến tranh, những việc như thế là bình thường.” Đôi khi chàng

ước là nàng không khó chịu như thế về mọi chuyện. “Điều quan trọng là dân
chúng biết có kẻ phá hoại trà trộn vào chúng ta.”

“Những kẻ phá hoại, chúng ta chỉ là những người chống đối mà

Ojukwu bịa ra và những người mà ông ta thèm muốn vợ của họ. Em đã kể
cho anh nghe về một người đàn ông ở Onitsha mua tất cả xi măng chúng ta
có trong xưởng ngay sau khi người tị nạn chạy về chưa nhỉ? Ojukwu tư tình
với vợ ông ta và ông ta bị bắt mà chẳng có lý do gì cả.”

Kainene gõ gõ chân xuống sàn xe. Cái lôi Kainene nói về vị Lãnh Tụ

giống y hệt Madu. Thái độ khinh bỉ của nàng không thuyết phục được
Richard; chuyện chỉ bắt đầu từ khi Madu than phiền là vị Lãnh Tụ đã gạt bỏ
anh ta sang một bên để lập một người dưới quyền của Madu lên làm sĩ quan
chỉ huy. Nếu Lãnh Tụ không gạt bỏ Madu, chắc là nàng đã ít phê phán hơn.

“Anh có biết ông ta bắt giam bao nhiêu sĩ quan không? Ông ta nghi ngờ

các sĩ quan của mình đến độ dùng dân thường mua vũ khí. Madu nói họ mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.