NUA MAT TROI VANG - Trang 418

vừa mua một số súng có bộ khóa nòng rất tồi ở Âu châu. Thật tình, khi
Biafra được thành lập, chúng ta phải hạ bệ Ojukwu.”

“Rồi lấy ai thế vào, Madu chăng?”

Kainene bật cười làm chàng vừa ngạc nhiên vừa thích thú là nàng cũng

thích cái 101 nói mỉa mai của mình. Linh cảm của chàng bỗng trở lại, một
chút quặn thắt trong lòng chàng khi họ tiến đến gần Port Harcourt.

“Dừng lại đây để mua một ít akara và cá rán”, Kainene nói với anh tài

xế. Lúc này ngay cả cú phanh xe của anh tài cũng làm chàng lo lắng.

Khi họ về đến nhà, Ikejide báo lại là Đại tá Madu đã gọi bốn lần.

“Em hy vọng không có chuyện gì tồi tệ cả”, Kainene nói, mở gói giấy

báo dính đầy dầu rồi mở bọc cá rán và bánh đậu xanh. Richard lấy một
miếng akara vẫn còn đang nóng hổi thổi nguội và tự cho là Port Harcourt
vẫn an toàn. Không có gì nguy hiểm cả. Điện thoại reo, chàng nhấc máy và
cảm thấy tim mình bắt đầu loạn nhịp khi nghe thấy giọng của Madu.

“Anh có khỏe không? Có chuyện gì xảy ra không?” Madu hỏi.

“Không! Sao anh hỏi thế?”

“Có tin đồn là Anlj cung cấp năm chiến hạm cho Nigeria, vì thế đám

thanh niên nổi loạn đốt phá cửa hàng và nhà cửa của người Anh ở khắp Port
Harcourt. Tôi muốn biết chắc là các bạn không gặp phiền phức gì. Tôi có thể
cử một, hai người của tôi đến canh chừng.”

Đầu tiên, Richard cảm thấy bực bội mình vẫn bị xem như là người

ngoại quốc có thể bị tấn công, nhưng sau đó chàng thấy cảm động trước sự
quan tâm của Madu.

“Chúng tôi ổn cả”, chàng nói. “Chúng tôi đi xem căn nhà ở Orlu và mới

vừa về đến nhà.”

“Thế à. Thế thì tốt rồi. Nhớ gọi cho tôi biết diễn biến tình hình ở đó.”

Madu ngừng một chút rồi nói nhỏ với một ai đó bên kia đầu dây trước khi
anh ta quay lại cuộc chuyện trò. “Anh nên viết về lời phát biểu của ông Đại
sứ Pháp ngày hôm qua.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.