NUA MAT TROI VANG - Trang 420

bảo với những người Anh đi trên đường trước khi chàng rời nhà vào sáng
sớm để quan sát thành phố.

Chàng ngạc nhiên khi thấy một trạm kiểm soát mới được dựng lên ở

đường Aggrey và càng ngạc nhiên hơn khi thấy người gác lại là quân nhân.
Có lẽ do những căn nhà bị đốt. Đường sá vắng tanh. Tất cả những tiếng rao
bán ồn ào của những người bán hàng rong với lạc, báo và cá rán đều biến
mất. Một người lính đứng giữa đường, đong đưa cây súng và ra hiệu cho
chàng quay trở lại. Người tài xế dừng xe và Richard trình giấy thông hành
đặc biệt. Người lính không chú ý đến giấy tờ và tiếp tục hất súng. “Quay lại!
Quay lại!”.

“Chào ông”, Richard bắt đầu. “Tôi là Richard Churchill và tôi là…”

“Quay trở lại, nếu không tôi bắn! Không ai được quyền rời khỏi Port

Harcourt! Không có gì mà phải hoảng loạn cả!”

Tay anh ta lăm lăm khẩu súng. Anh tài xế quay xe lại. Linh cảm khiến

chàng như ngạt thở nhưng chàng cố giữ vẻ thản nhiên khi quay về nhà và
nói cho Kainene biết chuyện gì đã xảy ra.

“Anh nghĩ chẳng có chuyện gì đâu. Có quá nhiều tin đồn thổi, có thể

quân đội chỉ muốn chấm dứt những tin đồn khiến dân chúng hoang mang sợ
hãi.”

“Chắc chắn đó là cách tốt nhất để làm chuyện ấy”, Kainene nói và vẻ

thận trọng lại hiện lên trên mặt nàng. Nàng đặt một số giấy tờ vào trong một
xấp hồ sơ. “Mình nên gọi Madu để hỏi xem chuyện gì đang xảy ra.”

“Đúng”, Richard nói. “Anh đi cạo râu. Sáng nay anh không kịp cạo

râu.”

Chàng nghe tiếng nổ đầu tiên khi đang ở trong nhà tắm. Chàng tiếp tục

lướt bình kem cạo râu trên cằm. Tiếng nổ lại vang lên: bùm, bùm, bùm.
Khung cửa sổ bị vỡ và mảnh kính còn dính lại rung lanh canh trước khi
chúng rơi xuống nền nhà. Một vài mảnh rơi rất gần chân của chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.