NUA MAT TROI VANG - Trang 421

Kainene mở cửa nhà tắm. “Em đã bảo Harrison và Ikejide xếp một ít đồ

vào xe”, nàng nói. “Mình để chiếc Ford lại và lấy chiếc Peugeot đi.”

Richard quay lại nhìn nàng chăm chăm và bật khóc. Chàng ước gì mình

cũng bình tĩnh như nàng, ước gì tay mình không run bắn khi rửa. Chàng lấy
lọ kem cạo râu, xà phòng của nàng, vài mảnh xốp và bỏ tất cả vào trong một
cái túi.

“Richard, nhanh lên, tiếng đạn pháo rất gần rồi”, Kainene nói, một loạt

tiếng nổ bùm, bùm, bùm lại vang lên. Nàng cho đồ của mình và của chàng
vào một va li. Ngăn đựng quần áo và đồ lót của chàng được kéo ra, cách sắp
xếp của nàng thật nhanh chóng và điêu luyện. Chàng rà tay lên đống sách
xếp hàng trên giá của mình và bắt đầu tìm mớ giấy rời chàng đã viết một số
ghi chú về ogbunigwe, bãi mìn nguy hiểm hình thành từ những quả mìn do
chính người Biafra chế tạo. Chàng nhớ chắc chắn là mình đã để chúng trên
bàn. Chàng nhìn vào trong ngăn bàn.

“Em có thấy giấy tờ của anh không?” Chàng hỏi.

“Chúng ta phải qua con đường chính trước khi bọn chúng đến,

Richard.” Kainene nói. Nàng nhét hai phong bì căng phồng vào xách tay.

“Mấy cái phong bì ấy là gì thế?”

“Tiền mặt để dùng trong lúc khẩn cấp.”

Harrison và Ikejide vào kéo va li ra ngoài. Richard nghe tiếng máy bay

ầm ào trên đầu. Điều này không thể là sự thật. Chưa bao giờ Port Harcourt
bị không kích cả, mọi việc càng vô lý khi Port Harcourt sắp thất thủ và pháo
của kẻ địch đang ở rất gần đây. Nhưng tiếng động ấy thì không thể lẫn vào
đâu được, và khi Harrison hét to, “Máy bay của địch, thưa ông!”, lời nói của
ông ta là quá thừa thãi.

Richard chạy về hướng Kainene nhưng nàng đã chạy ra ngoài cửa, và

chàng chạy theo. Nàng nói, “Chạy ra vườn quả!”, lúc nàng chạy ngang qua
Harrison và Ikejide đang chui người trốn dưới gầm bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.