NUA MAT TROI VANG - Trang 443

Vài giờ sau khi sân của khu nhà trở nên vắng lặng, tài xế của Giáo sư

Ezeka đến. Anh ta đưa cho Olanna một mẩu giấy rồi đi vòng ra sau mở cốp
xe và bê ra hai thùng giấy. Ugwu vội vàng mang vào trong nhà.

“Cảm ơn anh”, Olanna nói. “Cho tôi gửi lời chào ông chủ của anh.”

“Vâng, thưa bà.” Anh ta vẫn đứng đó.

“Có chuyện gì nữa không?”

“Làm ơn, thưa bà, tôi chờ bà kiểm tra lại xem bà đã nhận đủ các thứ

chưa.”

“Ồ.” Nét chữ viết tay nguệch ngoạc của Ezeka đã liệt kê tất cả những

thứ ông gửi trên tờ giấy, phía trước. Xin kiểm tra để chắc chắn tài xế không
đụng chạm đến món nào
được viết vội vàng ở phía sau. Olanna vào trong
đếm lại xem có bao nhiêu hộp sữa đặc, trà, bánh ngọt, Ovaltine, cá mòi,
đường hộp và muối – nàng không khỏi buột miệng khi thấy cả giấy vệ sinh,
ít nhất Bé By cũng không phải dùng báo cũ một thời gian. Nàng viết nhanh
một lá thư ngắn cảm ơn nhiều nhiều và đưa cho anh tài xế; nếu Ezeka đã làm
điều này để chứng tỏ nhiều hơn sự cao quý của mình thì nó cũng chẳng làm
giảm đi chút nào sự vui mừng của nàng. Ugwu còn có vẻ khoái chí hơn cả
nàng.

“Giống như ở Nsukka vậy, cô à!” Hắn nói. “Nhìn hộp cá mòi kìa.”

“Bỏ một ít muối vào trong túi. Một phần tư của gói đó.”

“Cô cho ai vậy?” Ugwu nhìn một cách ngờ vực.

“Alice. Và đừng nói cho hàng xóm biết mình có gì? Nếu có ai hỏi, nói

là bạn cũ gửi sách cho ông chủ.”

“Vâng, thưa cô.”

Olanna cảm thấy ánh mắt bất bình của Ugwu dõi theo nàng lúc mình

cầm gói muối qua phòng của Alice. Tiếng gõ cửa của nàng không được đáp
lại. Nàng vừa quay đi thì Alice mở cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.